Edit: Phi Nguyệt
Hắn hỏi cô vấn đề này để làm gì?
Đừng nói là, Như Cơ đi rồi nên hắn không có nơi để trút bứcxúc? Có lẽ đám tỳ nữ đi theo hắn đều bị hắn ăn sạch rồi nên muốn một thứ kháctươi mới hơn chăng?
Không được, tuyệt đối không được!
Lúc trước cô lựa chọn làm nữ đầu bếp là vì muốn tránh việcphải làm ấm giường cho hắn.
Cảm giác được ánh mắt nóng rực, sắc bén của Triệu Tử Duy khiếnMộ Dung Ca nhẹ nhăn mày. Ở cạnh một nam nhân trong thế giới này thì khó mà giữđược thân như ngọc (giữ thân trong trắng),nói là giữ gìn thật kỹ, nhưng lúcnào đó sẽ hồ hồ đồ đồ mà đánh mất sự trong sạch của mình.
Triệu Tử Duy khẽ cười: “Cô không muốn hầu hạ bản cung?”
Đúng là thế rồi!
Mộ Dung Ca thầm thở dài, muốn tránh cũng không nổi!
Đang lúc cô ngẩng đầu lên định trả lời hắn thì bỗng thấy sắcmặt của hắn biến đổi, khí phách lãnh liệt bức người, sát khí bắn ra bốn phía.
Ánh mắt của Triệu Tử Duy sáng quắc như chim ưng. Đã đợi nhiềungày, cuối cùng cũng đến! Tốt! Rất tốt!
Đất trời bỗng nhiên đổi sắc, giống như mây đen ùn ùn kéo tới,mùi vị của máu tanh nồng xuất hiện nơi chóp mũi. Mộ Dung Ca nhận thấy có nguyhiểm, cô lặng lẽ lùi ra phía sau vài bước.
Từ trong bóng tối xuất hiện vài tên hắc y nhân cầm đại đao,tất cả bọn chúng đều nhìn chằm chằm vào Triệu Tử Duy.
Đột nhiên, đám tỳ nữ của Triệu Tử Duy vô thanh vô thức baylên không trung rồi cùng hạ xuống phía trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-khuynh-thanh/1298325/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.