Edit: Phi Nguyệt
Khi Phượng Dịch phát hiện ra ám khí thì đã quá chậm, hắn lậptức thu tay về nhưng vẫn không tránh né được thứ ám khí sắc bén đó, tay hắn đầmđìa máu tươi, may là thu tay về kịp lúc, nếu không bàn tay này của hắn đã bị phếrồi.
“Đáng chết!” – Phượng Dịch nhanh chóng điểm trúng huyệt đạotrên tay, hắn nổi giận, thế nào mà hắn lại không cẩn thận như thế. Cao thủ ởbên người Triệu Tử Duy nhiều như mây, hắn cùng Mộ Dung Ca nói chuyện lâu như vậy,hẳn đã làm cho đám hộ vệ này phát hiện ra.
Nếu kẻ vừa phát ra ám khí là người của Triệu Tử Duy thì sựtình không ổn.
Nhưng cho dù Triệu Tử Duy nghe thấy hết nội dung cuộc nóichuyện giữa hắn và Mộ Dung Ca thì đã sao, Triệu Tử Duy và hắn cũng cùng một dạngngười mà thôi, tên Triệu Tử Duy kia có dám nói hắn không muốn mưu hại Hạ quốcthái tử không? Đây là chiến tranh, điều này không cần phải nói rõ cũng biết.
Phượng Dịch nhìn Mộ Dung Ca đang chạy ra cửa, ánh mắt hắnlong lên làm cho người ta phải sợ hãi. Bây giờ chưa thể giết cô ta, đành tạm thờiđể cho cô ta sống vậy, có lẽ sau này còn có chỗ lợi dụng được. Cô ta đã khôngthể giết Triệu Tử Duy thì chẳng phải vẫn còn Mộ Dung Tẫn hay sao?
Phượng Dịch lướt ánh mắt âm hiểm đảo qua một vòng rồi mớixoay người đi về phía tấm bình phong, một tiếng “cạch” vang lên, ngay phía trướctấm bình phong mở ra một thông đạo, hắn lập tức nhảy xuống, người vừa khuất dạngthì cửa thông đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-khuynh-thanh/1298320/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.