Edit: Phi Nguyệt
Nguyên Kỳ nhìn thấy biểu hiện của Mộ Dung Ca thì khẽ cười, nụcười của hắn trong suốt cao nhã như thiên tiên, dường như đằng sau lưng hắnđang có một biển mây mù, cảnh vật này lại khiến hắn vừa giống như tiên, vừa giốngnhư ma.
Triệu Tử Duy cảm thấy không khí hơi khác thường, nhưng khi hắnquay đầu nhìn hai người thì lại không phát hiện ra có gì khác thường cả. MộDung Ca vẫn cúi đầu im lặng đi theo hắn, còn trên mặt Nguyên Kỳ vẫn là nụ cườikhông mặn không nhạt thường thấy, đôi mắt đen láy của Triệu Tử Duy nhẹ giật mộtcái, hắn quay đầu đi tiếp.
Ba người bọn họ đi thẳng về Đông Sương phòng.
Vừa trở lại Đông Sương phòng, Mộ Dung Ca lập tức đi vàophòng bếp chuẩn bị làm vài món điểm tâm. Tâm trạng của cô đang rất tốt nên dùcho đây là mệnh lệnh của Triệu Tử Duy thì cô vẫn làm rất thoải mái. Vừa rồi nếukhông nhờ Triệu Tử Duy ra mặt giúp đỡ thì cô đã phải một mình chống chọi vớiPhượng Dịch rồi, xem ra Triệu Tử Duy cũng không phải là kẻ máu lạnh vô tình.
Mộ Dung Ca đi một vòng đánh giá tất cả nguyên liệu ở trong bếp.Món điểm tâm ở thời đại này rất nghèo nàn, hầu như chỉ dùng bánh khảo hoa mai,nhưng cô thì không muốn làm bánh khảo hoa mai, phải nói là tất cả các món điểmtâm khác cô đều không muốn làm. Xem xét một hồi những nguyên liệu và dụng cụ cótrong nhà bếp, Mộ Dung Ca âm thầm tính toán nên làm món nào vừa không mất nhiềucông sức mà lại có mùi vị khác lạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-khuynh-thanh/1298318/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.