Edit: Phi Nguyệt
Không hiểu gì sao Triệu Tử Duy lại cảm thấy trên người mình đang nổi một tầng da gà, nếu không phải ở đây có rất nhiều người, thì hắn đã xốc tay áo lên nhìn xem có thật là mình đang nổi da hay không. Nhưng không biết vì sao hắn cũng có chút mong chờ lời thổ lộ của Mộ Dung Ca, không biết nàng sẽ nói thế nào đây? Nếu lời thổ lộ đó làm cho hắn vừa lòng, biết đâu hắn sẽ giúp nàng không chừng.
Mộ Dung Ca nhìn mọi người đang nín thở chờ nghe câu trả lời của cô, cô hít sâu vào một hơi, trưng ra vẻ mặt kiên quyết, đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở, chân thành nói: “Tâm của thiếp cứng rắn như sắt thép, chưa bao giờ động lòng với bất kì người nam tử nào, nhưng vừa nhìn thấy thái tử, thiếp như bị sét đánh ngang tai, tâm cũng không chịu nghe theo sự khống chế của thiếp nữa. Thiếp vì thái tử mà mặt mày hoảng hốt, tim đập nhanh như trống đánh, thiếp ngàn vạn lần cũng không dám lừa gạt thái tử, nếu không thể hầu hạ thái tử thì đời này thiếp sẽ hối hận vô cùng. Thái tử là người có trái tim nhân hậu, mong rằng thái tử sẽ thành toàn cho một lòng say mê này của thiếp.”
Dứt lời, thân hình bất ổn của cô lung lay như sắp ngã, trên gò má trắng nõn chảy xuống một hàng lệ trong suốt, ai nhìn vào cũng thấy cô đang rất chân thành, vô cùng cảm động.
Tất cả mọi người đều sững sờ không biết phải phản ứng như thế nào, nhưng tất cả lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-khuynh-thanh/1298303/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.