Edit: Phi Nguyệt
Lâm Vi nhìn bộ quần áo Mộ Dung Ca đang mặc trên người màtrong lòng cảm thấy cực kì thoải mái. Ả đã chờ đợi quá lâu rồi, mộng ước bấylâu nay cuối cùng cũng thành hiện thực. Mộ Dung Ca là kẻ vô đức vô năng (khôngđức hạnh, không tài cán),nó cũng có chút sắc đẹp đấy nhưng làm sao có thể đemso sánh được với ả chứ, thế mà từ trước đến nay nó luôn đứng ở trước ả, nổi bậthơn ả. Bây giờ thì bị trời trừng phạt rồi nhé Mộ Dung Ca, quả nhiên là sảngkhoái, sảng khoải quá!
Mộ Dung Ca thong dong nhìn Lâm Vi, có lẽ mấy lời trào phúngnày đối với Mộ Dung Ca trước kia là đòn vũ nhục trí mạng nhất, nhưng với cô bâygiờ thì loại công kích bằng võ mồm này chỉ như nước bẩn ở dưới cống mà thôi, đãlà cống thối thì cô cũng chẳng bận tâm làm gì. Nhưng mà không bật lại một chútthì không được, “Lâm trắc phi, vận đời vẫn thường xuyên thay đổi đấy.” – Mộtngày nào đó, chắc chắn ả Lâm Vi này sẽ phải cúi đầu xuống cầu xin cô.
“Đúng vậy, vận mệnh đổi thay nên Mộ Dung Ca ngươi mới khôngthể ngờ được rằng mình sẽ có ngày hôm nay phải không? Nhưng ngươi yên tâm, trắcphi ta cũng không phải là kẻ bạc tình bạc nghĩa, cho dù tể tướng đã phạm vào tộilớn tày trời nhưng ta vẫn có lòng tốt đến cầu xin Khánh vương lưu lại mạng sốngcho ngươi đấy.”
Lâm Vi nghe thấy câu nói của Mộ Dung Ca lại tưởng rằng côđang nhận thua, muốn lấy lòng ả ta nên đắc ý lắm, lòng tự tôn to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-khuynh-thanh/1298297/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.