Tiêu Lăng đúng hẹn xuất phát đồng loạt cùng Liêu Huy.
Liêu Huy tiến tới hỏi thăm :
“Tiêu tướng quân, thương thế của ngươi thế nào rồi? Nếu chưa ổn, ngươi hãy tìm một chỗ nghỉ ngơi, chúng ta có thể hội hợp ở Cửu Lâu phố.”
” Tạ ơn Liêu Vương quan tâm “, Tiêu Lăng đáp, “Nô tài vẫn ổn.”
Liêu Huy thấy y kiên quyết, không nói thêm gì nữa . Đoàn người trên lộ trình đều bình an vô sự. Khi tới chỗ đoàn xe trà, sứ thần Ô Hán Quốc cơ hồ cũng tới cùng ngày với họ. Sứ thần mang một hộp vật phẩm đưa tới trạm tiếp nhận hàng hóa.
“Bắt đầu kiểm tra !”
Liêu Huy để sứ thần tự tay mở mở hộp ra. Chiếc hộp không lớn, có thể nói là khá nhỏ, một người đủ khả năng cầm được. Bên trong chứa tám viên trân châu to tròn, vừa thấy đã biết là vật hiếm có.
“Niêm phong “.
Thủ hạ của Liêu Huy dùng vải bọc quanh hộp, bao bên trên là phong ấn màu vàng. Hộ vệ Trương Quân Thành theo sau Liêu Huy tiến lên định cầm, Tiêu Lăng bước ra ngăn lại :
“Chậm đã !” Y quay đầu bẩm với Liêu Huy : “Liêu Vương, hộp này không lớn, để Tiêu Lăng mang bên người đi.”
“Ngươi …”, Trương Quân Thành rất mất hứng, hắn cảm thấy Tiêu Lăng hành động như vậy là làm khó bọn họ.
Tiêu Lăng hiểu được suy nghĩ trong lòng hắn, thản nhiên nói :
“Vương gia của ta lệnh rằng dù có để mạng lại cũng phải hộ tống Liêu Vương cùng cống phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-cu-noan-cac/3059854/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.