Tiêu Lăng ngày ngày ngụ tại Đông sương viện, chán đến chết . Nhạc Thiên Vũ đối với y lạnh nhạt, ngược lại y và bọn hạ nhân lại dần gần gũi hơn. Nô tài, a hoàn trong phủ càng ngày càng hiểu thêm về một Tiêu Lăng trưởng thành. Y bề ngoài lãnh tuấn, tính tình thiện lương phóng khoáng, điểm ấy khiến y rất nhanh trở thành người mà các cô nương ái mộ nhất trong phủ. Mạt khác câu chuyện mà Nhạc Thiên Vũ cùng Hoàng Thượng nói về y lan truyền ra khiến Đông sương viện càng thêm vài phần náo nhiệt. Ngay cả thị nữ tùy thân mà Nhạc lão phu nhân cùng Liêu Vãn Thanh mang đến, bất kể có việc hay không, vô tình hay hữu ý cũng đều muốn tiếp cận kết, thân cùng Tiêu Lăng. Đối với sự quan tâm của các tỷ tỷ, muội muội, Tiêu Lăng đa phần chỉ nói cảm tạ, không quá thân thiết nhưng cũng chẳng lạnh nhạt với bất cứ ai.
Buổi tối ngày hôm đó, Tiêu Lăng đã thay áo chuẩn bị ngủ, chợt nghe hai tiếng ” thình thình”, có người gõ cửa.
” Ai a ?” Tiêu Lăng ngồi dậy hỏi.
“Ta” .
“Là Khánh Trân tỷ tỷ sao ?”
Tiêu Lăng nhận ra người đến là Khánh Trân, thị nữ bên cạnh Liêu Vãn Thanh. Đối với thị nữ của phu nhân, y không dám chậm trễ, sợ Nhạc Thiên Vũ bên kia có chuyện quan trọng, quần áo chưa kịp chỉnh tề vội mở cửa liền.
“Tiêu Lăng” , Khánh Trân nhào vào lồng,ngực Tiêu Lăng, đẩy Tiêu Lăng đứng ở cửa vào trong phòng.
“Làm sao vậy, Khánh Trân tỷ tỷ, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-cu-noan-cac/3059846/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.