Đêm trước đại chiến, sâu thẳm mà tịnh mịch.
Tiêu Lăng đi ra khỏi quân trướng của mình, một thân áo trắng ở dưới ánh trăng thật nổi bật.
“Tiêu Lăng !”
Bình An công chúa đi tới, làm bộ ngẫu nhiên tương kiến, trên mặt đã đỏ ửng một tầng.
Tiêu Lăng nhẹ cúi đầu: “Mạt tướng bái kiến công chúa”.
“Đã trễ thế này, ngươi định đi đâu?”
“Đi tìm Vương gia, đàm luận chuyện ngày mai đánh giặc.”
Tiêu Lăng hờ hững tiếp lời :
“Công chúa nếu không có chuyện gì, mạt tướng xin cáo lui .”
“Tiêu Lăng. “Công chúa thấy y xoay người rời đi, lên tiếng ngăn cản .
“Tiêu tướng quân, đánh giặc xong, cùng bản cung quay về kinh đô được không?”
“Tạ ơn công chúa nâng đỡ, Tiêu Lăng dù thân ở trong quân, nhưng vẫn là gia nô của Vương gia, người định ra sao, nên nói với Vương gia.”
“Ngươi là gia nô? Thế nào lại như vậy !”
Công chúa trầm ngâm một lúc:
“Ân, điều này cũng không quan trọng, ta chỉ tới hỏi ngươi, ngươi có nguyện ý đi cùng ta hay không thôi, Tây quận không thể so bằng kinh đô. . . . . .”
“Ta không muốn”.
Không đợi công chúa nói xong, Tiêu Lăng khẽ gật đầu chào, ly khai.
“Ngươi. . . . . .”.công chúa tức giận đến một chữ cũng cũng không nói ra được.
*********
Nhạc Thiên Vũ đang ngồi trong trướng viết tự, nghe được tiếng Tiêu Lăng ngoài cửa:
“Thỉnh thông truyền Vương gia, Tiêu Lăng cầu kiến.”
“Vào đi.”.
Nhạc Thiên Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-cu-noan-cac/3059839/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.