Mười lăm ngày sau.
Trong vườn Hoa Ngũ Trảo trên ngọn Hoa Kiếm Phong.
Khuôn viên nơi này giờ chỉ dành riêng cho Phương Triết, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch.
Bình thường nơi này không có mặt Phương Triết thì Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đóng vai trò trấn giữ không cho người lạ xâm nhập.
Ngay cả bản thân Phương Triết cũng không hiểu vì sao lại thích thú nơi này đến như vậy. Đặc biệt là loài hoa Ngũ Trảo màu đỏ thẫm. Dù không mang hương thơm ngào ngạt nhưng lại đem đến một loại cảm giác cực kỳ gần gũi.
Phương Triết ngồi trong tiểu đình định thân tu luyện.
Tính toán Phương Triết đã nhập định ở nơi này đã mười lăm ngày. Thời điểm tin tức từ Thiên Sư Đường ở Thần Vực cũng sắp đến.
Lúc này, từ trong không khí phát ra một dao động cực kỳ nhỏ. Loại dao động này không gây ra quá nhiều động tĩnh. Dù vậy vẫn khiến Tiểu Hắc và Tiểu Bạch chú ý.
Cả hai nhanh chóng trở về bên cạnh Phương Triết hộ pháp.
Phương Triết cũng nhận ra có dấu hiệu ngoại nhân xâm nhập, có điều khí tức này khá quen thuộc.
Phương Triết “Tốc Biến” đến giữa vườn hoa rồi ngước nhìn lên trên bầu trời.
Từ trên bầu trời, một thân ảnh nữ nhân trong y phục thanh sam với tà áo tung bay theo gió. Nàng ta đứng trên một con tiên hạc nhìn chăm chăm về phía Phương Triết.
Nàng ta chính là La Ngọc Yến, trước kia đến Đạo Viện với thân phận là sứ giả Thiên Sư Đường.
La Ngọc Yến đáp xuống mặt đất, rồi thình lình xuất hiện phía sau Phương Triết. Nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-cho-hoa-bi-ngan/944606/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.