“Không cần quan tâm tới ta, ông đi trước đi!” Phượng Hồng Loan xua tay.
“Vâng!” Đỗ Hải đáp lại, không nói thêm gì cả, ông ôm lấy Xảo Nhi lập tức quay người rời đi.
Quân Tử Ly nhìn Đỗ Hải ôm lấy Xảo Nhi rời đi, trong đôi mắt phượng kia chợt lóe lên điều gì đó.
Quản gia của phủ Thừa tướng gọi Phượng Hồng Loan là tiểu thư, mà không phải là Tam tiểu thư. Ít đi một chữ, nhưng cũng cho thấy cách đối xử khác biệt với Phượng Hồng Loan. Hơn nữa nhìn cách Đỗ Hải đối xử cung kính với Phượng Hồng Loan. Làm sao cũng không giống thái độ của quản gia phủ Thừa tướng nên biểu hiện ra đối với một thứ nữ bị ức hiếp không được cưng chiều.
Kiểu cung kính này là xuất phát từ tận trong xương tủy. Là kiểu nàng nói gì, cho dù là cái chết, ông cũng đều sẽ tuân theo, không giống với kiểu cung kính như đối với Phượng Thừa tướng.
Trong đó còn có câu đố gì hay sao?
Tâm niệm thay đổi thật nhanh, Quân Tử Ly chuyển ánh mắt nhìn vào Phượng Hồng Loan, phát hiện Phượng Hồng Loan cũng đang nhìn hắn chằm chằm. Ánh mắt kia có năng lực đóng băng mọi thứ, khiến cho trái tim của hắn vốn đang âm trầm lạnh lẽo cũng đông lại.
Đáy lòng hắn như mơ hồ lạnh lẽo, hàn ý thấu tận xương cốt. Quân Tử Ly nhìn Phượng Hồng Loan, từ trước đến nay hắn không hề biết ánh mắt của một nữ nhân cũng có thể khiến hắn cảm thấy ớn lạnh.
Mà loại ớn lạnh này, nhiều năm trước đây hắn cũng đã từng cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-bon-kinh-hoa/472778/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.