Còn chưa thấy người, đã nghe thấy tiếng!
Ánh mắt đang nhắm không hề mở ra thì nàng cũng đã biết người tới là ai. Giữa hàng lông mày hiện lên một tầng sương lạnh. Sắc mặt của Phượng Hồng Loan cũng rét đi vài phần.
Quả thực Thanh Lam, Thanh Diệp đứng ở cửa phủ thừa tướng căn bản không ngăn được Quân Tử Ly.
Quân Tử Ly vẫn mặc cẩm bào tử y như cũ, trước sau vẫn là những bông hoa mạn đà la nở rộ. Chỉ là hôm nay bộ quần áo nãy đã giảm đi vài phần hoa lệ, trên đầu cũng không đeo tử kim quan mà chỉ cài một cây trâm bằng ngọc lưu ly màu tím. Mái tóc đen dài như thác cùng với từng bước chân của hắn khẽ chuyển động. Hào quang như giảm đi vài phần, càng giống như một vị công tử ôn nhuận như ngọc.
Bước chân của hắn hơi dừng trước cửa Thanh Tâm Các nhưng lại nhanh chóng bước vào trong viện. Chỉ liếc mắt một cái đã thấy được Phượng Hồng Loan đang lười biếng nhắm mắt nằm dưới tàng cây hoa quế.
Quần áo màu xanh của nước, ánh mặt trời xuyên qua kẽ hở của phiến lá chiếu lên trên người nàng. Khiến cho dung mạo tuyệt sắc của nàng như được tăng thêm một phần hào quang. Đẹp đến mức khiến người khác mất hồn.
Đáy lòng Quân Tử Ly có một tia hoảng hốt nhưng bước chân của hắn không ngừng lại mà bước về phía Phượng Hồng Loan.
"Li Vương điện hạ cũng biết nơi này là nội viện của phủ thừa tướng. Chưa báo trước đã tự ý vào khuê viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-bon-kinh-hoa/3272129/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.