Phượng Hồng Loan quay đầu, toàn bộ tròng mắt bị một màu đen bao phủ, gắt gao nhìn Vân Cẩm: "Ngươi, tên khốn kiếp!"
"Ta... Ta..." Vân Cẩm đã sớm đứng lên, thấy Phượng Hồng Loan thật sự nổi giận, hốt hoảng lui về sau: "Loan... Loan Nhi... Ta... Ta không cố ý..."
"Không cố ý?" Phượng Hồng Loan như ma quỷ dưới địa ngục, từng bước từng bước áp sát, sát khí khắp người.
"Ta... Ta thật sự không cố ý... Ta sẽ... Chịu trách nhiệm với nàng..." Vân Cẩm từng bước từng bước lui về sau, gương mặt ảm đạm, khóe miệng bị cắn cũng run run.
“Chịu trách nhiệm?” Phượng Hồng Loan vừa nghe thấy liền tức giận nói: “Ngươi lấy cái gì ra chịu trách nhiệm?”
"Ta... Ta lấy nàng..." Vân Cẩm lập tức mở miệng.
Chân mày Phượng Hồng Loan lạnh như đóng băng, răng nghiến ken két nói: “Ngươi lặp lại lần nữa.”
"Ta... Ta ở rể..." Vân Cẩm nhìn ánh mắt Phượng Hồng Loan, dường như cả người cũng bị đóng băng, lập tức đổi lời.
"Ngươi lặp lại lần nữa!" Nắm đấm trong tay áo của Phượng Hồng Loan nắm rất chặt.
"Ta... Ta... Loan Nhi, ta ở rể, ta không có nói chơi... Ta thật sự sẽ ở rể mà... A..." Vân Cẩm mải nhìn Phượng Hồng Loan, bỗng chân dẫm phải cái gì đó, cả người bị trượt về sau, hốt hoảng nằm dài trên đất.
Nằm trên đất chính là Phượng Thừa tướng đang vội vã chạy đến. Vân Cẩm đạp phải người lão ta.
"Thiếu chủ!" Phong Ảnh cũng sợ đến choáng váng. Lập tức phi thân tới, đỡ lấy người Vân Cẩm sắp ngã nhanh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-bon-kinh-hoa/3272126/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.