Vẻ mặt trắng bệch của Đỗ Hải hiện lên một tia không rõ nhìn Phượng Hồng Loan: "Tiểu thư là nói gậy ông đập lưng ông?"
"Đúng vậy!" Phượng Hồng Loan nhìn Đỗ Hải hỏi lại: "Ngươi thử nghĩ lại xem, nếu những việc đám người này ngược đãi đích nữ của phủ thừa tướng được lan truyền ra ngoài thì sẽ là như thế nào?"
"Thì danh dự của tướng phủ...." Đỗ Hải mở miệng.
"Ngươi chỉ nghĩ được tới danh dự của tướng phủ thôi sao?" Phượng Hồng Loan nhíu mày: "Xem ra mấy năm nay ngươi làm đại tổng quản của phủ thừa tướng rất xứng chức. Ngay cả nguồn gốc của mình ở đâu cũng quên rồi."
Nét mặt già nua của Đỗ Hải lập tức trắng bệch: "Lão nô ngu muội xin tiểu thư chỉ dạy!"
"Danh dự của tướng phủ chỉ là thứ yếu." Phượng Hồng Loan thản nhiên cuwoif: "Mỗi người đều cực kỳ chán ghét những người phụ nữ độc ác bắt nạt con chồng, lại càng thêm ghét bọn điêu nô dám bắt nạt chủ. Phượng Hồng Loan sẽ được mọi người nhìn thành một cô nương yếu đuối, chiếm được sự đồng tình thương hại của mọi người."
"Tiểu thư muốn nói tới?"
"Phượng Hồng Loan sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy vẫn có thể sống được? Vậy mà Quân Tử Ly lại thêm một đòn vào vị cô nương đáng thương như vậy, khiến nàng phải chịu đựng nỗi nhục chưa gả vào đã bị hưu. Ngươi nói xem từ nay về sau liệu Ly vương điện hạ có thể được mọi người tôn sùng như cũ nữa không?"
Đỗ Hải lập tức ngẩn người ra, dường như đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-bon-kinh-hoa/3272120/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.