Mặc dù hắn tin chắc rằng chủ tử nhất định sẽ không thua. Thế nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của Phượng tam tiểu thư không hề thay đổi, thì hắn vẫn không khỏi lo lắng cho chủ tử nhà mình. Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Đột nhiên có tiếng bước chân đang đi vào rừng đào, lại còn là đi về hướng này. Dường như còn có thể nghe được tiếng nói chuyện.
Lưu Nguyệt hơi giật mình liếc nhìn hai người một cái. Thân hình hắn hơi lóe lên rồi lặng yên không một tiếng động đi về hướng phát ra âm thanh. Người tới chính là Thanh Lam và Thanh Diệp đã làm xong phân phó của Phượng Hồng Loan đi tìm nàng. Đằng sau họ còn có Đại tổng quản của phủ Thừa tướng - Đỗ Hải.
"Chủ tử nhà ta đang đánh cờ cùng với Phượng tam tiểu thư, không cho phép kẻ nào tới quấy rầy." Lưu Nguyệt nhẹ nhàng đáp xuống, lạnh lùng nói với ba người trước mặt.
Thanh Lam Thanh Diệp lập tức kinh ngạc. Bọn họ ngẩng đầu nhìn người trước mặt, tiểu thư đang đánh cờ với người khác?
Khi nhìn thấy người đột nhiên xuất hiện trước mặt, sắc mặt Đỗ Hải hơi thay đổi. Vậy mà phải đến khi người nay cách ba thước ông ta mới có thể phát hiện là hắn tới. Có một thuộc hạ như thế này, chủ tử của hắn nhất định không phải người tầm thường.
"Vị công tử này, ta là gia nô của Tam tiểu thư, có việc gấp muốn tìm tiểu thư nhà ta. Xin nhờ ngươi báo với tiểu thư một tiếng." Đỗ Hải nhìn Lưu Nguyệt lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-bon-kinh-hoa/3272105/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.