Phượng Hồng Loan không quay đầu lại, cũng không nhìn người vừa tới, nhàn nhạt nói: "Hôm nay là Ly Vương điện hạ mời khách. Không phải ta."
"Ồ?" Vân Cẩm cau mày, dường như lúc này mới nhìn thấy Quân Tử Ly đứng ở trước cửa sổ. Mắt phượng thoáng qua một tia âm u, quét mắt nhìn một bàn lớn đầy thức ăn, đại thở dài nói: "Ly Vương điện hạ đúng là hào phóng.”
"Xem ra hôm nay ta có lộc ăn rồi. Nếu như Loan Nhi mời khách thì không được ăn những món ngon như vậy." Vân Cẩm vừa nói, không chút khách khí ngồi ở bên cạnh Phượng Hồng Loan.
"Lão nô bái kiến Vân công tử!" Triệu Khải lập tức hành lễ.
"Triệu tổng quản à! Bao giờ ngươi mới định chuyển qua bên cạnh ta đây!" Vân Cẩm nhìn Triệu Khải, mở miệng cười.
"Vân công tử nói đùa! Lão nô là nô tài của Ly Vương phủ. Một người không thể hầu hạ hai chủ." Triệu Khải lập tức khom người nói. Thấy nụ cười của Vân Cẩm, luôn có dự cảm xấu.
“Ta sớm đã thích cách làm việc của ngươi. Thợ làm vườn trong hoa viên nhà ta khiến ta thật sự không hài lòng. Ài, ta không gặp được một người nào khác giống như Triệu tổng quản, ta vừa gặp đã thích ngươi rồi…” Vân Cẩm than thở, trưng ra vẻ mặt tiếc nuối.
Cả người Triệu Khải run lên, nét mặt già nua vừa khôi phục được mấy phần nay lại càng trắng nhợt hơn trước.
Nghe vậy, trong lòng Phượng Hồng Loan cười nhạt. Vân Cẩm bảo Đại tổng quản của Ly Vương phủ đến nhà hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-bon-kinh-hoa/3272093/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.