"Đương nhiên rồi! Chỉ cần nàng ta vẫn còn chút hơi ta, là ta có thể cho kéo nàng ta từ quỷ môn quan trở về." Vân Cẩm lập tức nói.
"Tốt lắm, ngươi xuống xe đi! Ta lại muốn xem bản lĩnh của ngươi đấy. Xem liệu có thể ra điều kiện kia với ta không.” Phượng Hồng Loan không thèm để ý tới Vân Cẩm nữa, mặt lạnh lùng cất bước đi vào trong phủ.
Vân Cẩm nhìn bóng lung lạnh lẽo u ám của Phượng Hồng Loan, nụ cười trên khóe miệng càng sâu hơn, phất tay áo, chậm rãi nhảy xuống xe, cũng đi theo Phượng Hồng Loan vào Phượng phủ.
Thanh Lam, Thanh Diệp thức tỉnh, lập tức đi theo sau hai thân người. Nhìn bóng lưng hai người một trước một sau, đều phong hoa chói mắt như vậy. Không biết tại sao tiểu thư dường như không hề thích Vân Cẩm công tử chút nào, thậm chí còn rất chán ghét Vân Cẩm công tử.
Vào trong Phượng Phủ, dọc đường có mấy nha hoàn nhìn thấy Phượng Hồng Loan quay về, khom người cúi đầu thỉnh an từ xa.
Thấy vậy, đôi mắt phượng của Vân Cẩm lưu chuyển, ý cười sâu thẳm. Phượng Hồng Loan cũng không thèm nhìn tới một cái, bước chân rất nhanh đi tới Thanh Tâm các.
Đỗ Hải đã sớm không chờ đợi được nữa, hôm nay vừa thấy Phượng Hồng Loan trở lại, lập tức vui mừng, tiến lên đón, quan sát từ trên xuống dưới quanh người Phượng Hồng Loan. Thấy nàng vẫn nguyên vẹn mới thở phào nhẹ nhõm, khom người hành lễ: “Tiểu thư.”
"Ừ!" Phượng Hồng Loan gật đầu: "Xảo Nhi sao rồi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-bon-kinh-hoa/3272081/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.