"Mười vạn lượng hoàng kim ba ngày sau ta sẽ lấy. Ba điều kiện cả đời cũng không mất hiệu lực. Hôm nay là ngày 7 tháng 6 năm 116 Đông Ly. Người làm chứng là Thiên hạ đệ nhất công tử Vân Cẩm, địa điểm ở tiểu viện góc Đông Bắc của phủ Thừa tướng. Ly vương điện hạ viết rất tốt, hi vọng không có gì sai sót." Phượng Hồng Loan nhìn chằm chằm vào chiếc bút trong tay Quân Tử Ly mở miệng.
Bàn tay Quân Tử Ly đơ ra một lúc, sau đó hắn nặng nề nhìn Phượng Hồng Loan một cái, rồi gật đầu.
Từ chữ có thể nhìn người. Phượng Hồng Loan nhìn vào chữ của Quân Tử Ly, người đàn ông trước mặt một thân áo tím kim sắc cũng khiến người khác nhìn không thấu.
Theo như bình thường hắn trời sinh đã chiều chuộng hoa thơm cỏ lạ, đáng lẽ nên là kiểu bộc lộ tài năng, nét chữ hoa lệ, rực rỡ mới đúng. Thế nhưng hiện tại nhìn chữ của hắn lại thấy vô cùng giữ mình trầm mặc, không có chút nào sắc bén, không ngoan không ác, trầm lặng như nước. Theo như những nét chữ của hắn, căn bản không nhìn ra một tí cảm xúc nào. Điều này quá là bất thường.
Chỉ có một sự giải thích đó là Ly vương không hề như lời đồn bên ngoài.
Phượng Hồng Loan che đi cảm xúc trong ánh mắt. Lời đồn vốn dĩ đã không thể tin, mà đây cũng không phải là việc nàng cần quan tâm, thứ nàng cần quan tâm lúc này là nàng đã kiếm được món tiền đầu tiên khi đến thế giới này. Từ nay về sau, nàng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-bon-kinh-hoa/269545/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.