Vân Cẩm nhìn Quân Tử Ly, con ngươi đen như ngọc trầm xuống.
Bàn tay bên trong tay áo của Quân Tử Ly không tự chủ mà cuộn chặt. Bờ môi mỏng mím chặt làm màu môi nhạt đi hai phần.
Trục Phong đứng đằng sau thoáng dời tầm nhìn về phía Quân Tử Ly.
Cảm nhận được sự dao động cảm xúc của người phía sau, hàng lông mi dài của Phượng Hồng Loan cụp xuống che đi sự lạnh lùng trong ánh mắt, trong lòng nàng khẽ cười lạnh một tiếng, giơ tay kéo quần áo của mình lên, rồi lại tiếp tục kéo quần áo của Xảo Nhi.
Mặc dù hắn không phải người Phượng Hồng Loan gặp bốn năm trước ở rừng đào sau chùa cổ Thanh Sơn rồi đem lòng yêu mến, nhưng bởi vì Quân Tử Ly nàng mới phải chịu nhiều đau khổ như vậy, đến mức buông tha cả sinh mệnh. Sự tính toán này cũng coi như rõ ràng.
Nàng chậm rãi xoay người bình tĩnh nhìn Quân Tử Ly: "Ly vương điện hạ liệu đã nhìn rõ?"
Quân Tử Ly thu lại cảm xúc, đôi mắt anh tuấn nhìn Phượng Hồng Loan, một lúc lâu mới gật đầu, ánh mắt hắn bắt đầu xuất hiện ánh sáng không rõ: "Thấy rõ rồi."
Vân Cẩm hơi nhíu mày nhìn Phượng Hồng Loan, hắn đang đoán xem ý nghĩa của hành động này của nàng là gì. Bỗng nhiên hắn hơi nheo mắt.
"Nếu đã thấy rõ, Ly vương điện hạ dự định sẽ bồi thường cho những năm phải chịu khổ của ta như thế nào." Phượng Hồng Loan nhìn chắm chằm vào mắt Quân Tử Ly: "Còn nữa, nếu như ngươi đã không hài lòng cuộc hôn nhân này Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-bon-kinh-hoa/269543/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.