“Đây quả là cơ hội tốt cho đám thanh niên như hai tên kia thể hiện bản lĩnh!” Đồng Xuyên cũng gật đầu nói. “Thanh niên? Ba mấy tuổi rồi vẫn là thanh niên ư?” Liễu Thiên nghe đến đây nghi hoặc lẩm bẩm. “Haha! Đúng vậy vì thọ nguyên của chúng ta cao hơn người thường nên dưới năm mươi tuổi vẫn tính là thanh niên. Trong tông đám đệ tử khi thành nội môn thì sẽ được xếp vào tầng lớp thanh niên và được tông môn cung ứng tu luyện đến hết năm mươi tuổi. Vì vậy khi đã qua năm mươi tuổi thì dù mạnh mẽ thế nào cũng sẽ không được hỗ trợ cũng như tham gia các đại hội tranh đấu trong đám đệ tử nữa. Mà mai kia đệ qua tuổi này muốn được tông môn cung cấp chỗ tu luyện, tài nguyên thì phải tham gia nhiều hoạt động bắt buộc trong tông! Như ta đây năm nay bảy mươi hai tuổi và đã làm quản thư được hai mươi năm rồi.” Hứa Vĩnh Thiên nghe Liễu Thiên nghi hoặc thì liền cười rồi từ từ giải thích. “Huynh lo xa quá rồi, đệ còn chưa chắc đã vào được Nội Môn chứ nói gì chuyện mấy chục năm sau?” Liễu Thiên nghe vậy thì đã hiểu ra rồi lại lắc đầu cười cười nói. “Haha! Nhìn vào ánh mắt cùng bộ dạng này ngươi chắc chắn sẽ vào được Nội Môn. Với sự chịu khó và quyết tâm cao thì vào Nội Môn không phải là khó nhưng để có chút thành tựu hơn người thì phải có cơ duyên cùng một vài kỹ năng vượt trội chứ chỉ chịu khó không thôi là chưa đủ!” Đồng Xuyên cười nhìn Liễu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]