Với một màn vừa rồi thì tất cả mọi người đều có suy nghĩ khác nhau nhưng qua nét mặt thì đa số đều tỏ ra kính sợ Thượng Quan Nhu Vân.
Còn nghĩ về tên Trương Dương Dư thì đa phần đều cho rằng tên này tự làm tự chịu, cứ nghĩ mình là nhân tài nên muốn làm một trận để lấy danh tiếng. Nhưng kết cục của hắn thì hoàn toàn thảm bại!
Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng không ai dám cười hắn. Vì ở độ tuổi của hắn tiến vào được Khai Minh Cảnh chắc chắn không phải dạng người bất tài vô dụng. Hắn thua là do đối thủ của hắn quá mạnh nên chưa có cơ hội thể hiện bản lĩnh mà thôi.
Lúc này, ba người Liễu Thiên cũng đứng đó ngơ ngác, cả ba đều cảm thấy may mắn khi hôm qua đã chạy đủ nhanh. Khi đó nếu mà có ý định ngang ngạnh đánh lại thì đúng là ăn đủ rồi!
Trên sân lúc này Trương Dương Dư quần áo rách nát đứng đó, trên người hắn còn nhiều vết xước đang dâm dấm máu, gương mặt mặt nhăn nhó như rất gắng gượng mới có thể đứng đậy được vậy.
“Quả nhiên ngươi rất lợi hại! Nhưng vẫn chưa kết thúc đâu!” Trương Dương Dư hai tay nắm quyền đưa lên, vẻ mặt thì đày dữ tợn nói. Nhìn bộ dạng của hắn hình như vẫn muốn tiếp tục chiến đấu.
Thế nhưng Thượng Quan Nhu Vân lại không quan tâm mà quay người rời đi, nàng không thèm nhìn Trương Dương Dư đến một lần.
“Khốn kiếp! Nha!” Thấy biểu hiện coi thường của nàng, Trương Dương Du tức giận gương mặt vặn vẹo hét lớn rồi lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-y/1853973/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.