Nghe lời Vân Hiên nói, Vương Minh Vũ hơi há hốc mồm. Bây giờ quan hệ tốt với bảo vệ quan trọng vậy sao?
Phải biết, tầng hai quán bar là phòng VỊP, người thường khó có thể lên, người trong phòng VỊP quán bar tổ chức tiệc thương vụ không giàu thì cũng quyền quý.
Hồ Dung thấy Vương Minh Vũ tức giận gần như nghẹn thở, vội lên tiếng: "Cậu chủ Vương, phòng anh đặt ở đâu vậy? Em nghe nói phòng ở đây giá đều không rẻ, mức chỉ phí tối thiểu cũng vài trăm ngàn, thực sự muốn mở mang tầm mắt!"
"Hừ, theo tôi đi!" Vương Minh Vũ khinh thường lẩm bẩm, dẫn họ đến một bên hành lang.
Nhân viên phục vụ bên cạnh cung kính hỏi: "Chào ngài, xin hỏi ngài đặt phòng nào?"
Vương Minh Vũ đưa tay cho anh ta xem phiếu đặt phòng, nhân viên gật đầu, cung kính dẫn mấy người đến cửa phòng VỊP bên hành lang, sau đó đưa tay lấy thẻ quẹt nhẹ lên cửa, cửa mở ra.
Vân Hiên ngẩng đầu nhìn, phòng này coi như xa hoa quá độ, sàn nhà vàng lóa mắt, sofa và bàn trà phong cách châu Âu, tay vịn đều mạ vàng, cho người ta cảm giác như đến lâu đài châu Âu thế kỷ nào đó, tranh sơn dầu treo trên tường là câu chuyện thần thoại châu Âu không mặc quần áo.
"Đây chính là phòng ngài đặt!" Lúc này trên bàn đã bày sẵn đĩa hoa quả, còn bày mấy thùng bia.
Tuy phòng này trang trí xa hoa, nhưng thực chất không khác gì phòng hát thông thường, ngoài hát và ăn uống ra, cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-y-xuong-nui-thien-ha-dai-loan/3485331/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.