Cửa xe mở ra, Vân Hiên bước xuống.
Mọi người kinh ngạc trợn to mắt.
Không phải Vân Hiên đi chung Lamborghini với Vương Minh Vũ sao, sao giờ chỉ mình anh đi taxi đến.
"Vân Hiên, anh đến rồi!" Phương Nhã vui vẻ chạy qua.
Vân Hiên có thể đến là cô ấy đã mãn nguyện rồi, còn Vương Minh Vũ căn bản không cần nghĩ đến, không đến càng tốt.
"Vân huynh đệ, không phải anh nói sẽ đến cùng cậu chủ Vương sao?"
"Ồ, xe cậu ta chạy chậm quá, ngồi cũng không thoải mái, tôi vẫn quen đi taxi hơn!"
Lúc này đang là giờ cao điểm buổi tối, mức độ quen thuộc đường xá của tài xế taxi thì Vương Minh Vũ không thể so được, thuận lợi tránh không ít đoạn đường tắc, lại còn đến đây trước anh ta một bước.
Còn chiếc Lamborghini của Vương Minh Vũ vẫn đang kẹt trên cầu vượt.
Chào hỏi xong, Vân Hiên đưa tay sờ túi, lập tức ngượng ngùng quay lại hỏi: "Xin lỗi, tôi hết tiền rồi, ai có thể giúp tôi trả tiền taxi không?"
"Gì cơ?"
Hồ Dung nhíu mày, vốn dĩ ấn tượng với anh đã không tốt, giờ lại giảm thêm không ít, cô ta thực sự không ngờ, Vân Hiên lại nghèo đến mức ngay cả tiền đi taxi cũng không có.
"Thôi được, để tôi vậy!"
Hồ Dung tiến lên lấy một trăm trong ví đưa qua, lạnh lùng nói: "Không cần thối lại”
"Được rồi, cảm ơn!" Tài xế taxi nhận tiền vui vẻ đáp lời.
Taxi rời đi, Vân Hiên nhìn ba người trước mặt hỏi: "Các người đang đợi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-y-xuong-nui-thien-ha-dai-loan/3471756/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.