Bên cạnh, Vu Kiều Kiều cũng vội lên tiếng: "Vân Hiên, anh đang làm gì vậy? Mau rút lại lời vừa nói đi, đừng nói chuyện bất kính với ông cụ Bạch chứ."
Vân Hiên không để ý đến cô ta, Bạch Dũng Tuyền cũng không suy nghĩ nhiều, gật đầu đồng ý: "Được, nhưng nếu cậu không tìm ra, thì phải ngoan ngoãn đi chữa bệnh cho ông cụ Viên, giúp ông ấy điều dưỡng cơ thể cho tốt đến khi khỏi hản."
Vân Hiên gật đầu đáp ứng: "Không thành vấn đề."
Bạch Dũng Tuyền quay đầu dặn dò người phục vụ: "Đi lấy bã thuốc đã dùng xong trong bếp sau ra đây."
"Cái này... ơ?” Người phục vụ hơi khó xử. "Này gì mà này? Bảo cậu lấy thì mau đi lấy cho tôi."
Thấy ông cụ Bạch kiên quyết, người phục vụ cũng không nói gì, quay người về phòng thuốc, lấy ra tất cả dược liệu đã sắc hôm nay, đầy ắp một bao lớn đặt lên bàn phòng khách.
"Ông cụ, đây là tất cả bã thuốc sắc hôm nay, vì chưa xử lý nên cũng không biết trong này bã thuốc của Vân tiên sinh là cái nào, cái nào là của người khác."
"Ơ, vậy làm sao mà tìm?”
Vu Kiều Kiều nhìn đống bã thuốc trước mắt, hơn chục bao chất đống lên nhau đến hai ba trăm cân, đổ ra trải rộng thành đống bã thuốc cao gần một mét.
Vì kỹ thuật sắc thuốc của Nhân Hòa Đường tốt, nên nhiều người mang đơn thuốc và dược liệu đến đây, quỹ thuốc không chỉ phải giúp cân thuốc, mà mỗi ngày còn phải sắc ra hàng trăm hàng ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-y-xuong-nui-thien-ha-dai-loan/3464263/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.