Phương Nhã khinh thường nói: "Sao thế dì, tôi nói sai sao?”
"Thôi được rồi!"
Vân Hiên nhìn hai người càng lúc càng nổi nóng, vội kéo Vu Kiều Kiều ra nói: "Ở chốn đông người để người ta nhìn thấy không hay, đừng quên thân phận của cô!"
"Cô ta nói tôi xen vào chuyện của người khác thì thôi đi, cô ta còn gọi tôi là dì"
Vân Hiên cười khổ nói cảnh cáo cô, bây giờ tình trạng cơ thể của cô nghiêm cấm nổi giận, dao động cảm xúc càng lớn thì vấn đề càng nghiêm trọng." "Cái gì, thật á?"
Vu Kiều Kiều vội vàng hít một hơi thật sâu nói: "Được, tôi không so đo với con bé hỉ mũi chưa sạch nữa."
"Tôi cũng không so đo với bà cô già, thanh xuân của phụ nữ chỉ có mấy năm này thôi, người già rồi thì không nên nổi giận nhiều, dễ bị ung thư vυ", đến lúc đó dù lớn cỡ nào cũng phải cắt bỏ."
Nghe Phương Nhã tiếp tục châm dầu vào lửa, cơn tức vốn đã nuốt xuống của Vu Kiều Kiều lập tức lại trào lên.
“Thôi được rồi, hai người đều nói ít thôi!"
Vân Hiên lắc đầu, ra hiệu cho Bọ Cạp tiến lên kéo Phương Nhã ra, khuyên nhủ cô bé lanh mồm lanh miệng này sang một bên.
Nói xong, Vân Hiên liền kéo Vu Kiều Kiều rảo bước rời khỏi khách sạn Đế Hào.
Mãi đến khi hai người ra khỏi khách sạn lên xe rời đi.
'Vu Kiều Kiều vẫn đầy vẻ không phục thỉnh thoảng nhìn gương chiếu hậu hỏi: "Vân Hiên, anh nói thật đi, tôi có hơi già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-y-xuong-nui-thien-ha-dai-loan/3461689/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.