Thi Thiến Thiến ghen tị nói: "Đúng vậy, vừa rồi tớ nhìn thấy số tiền đầu tư trên hợp đồng rồi, tập đoàn Long Môn trả trước một nửa số tiền vào tài khoản công ty nhà họ Thẩm các cậu, có vẻ anh rể cậu được Long Cửu gia coi trọng lắm, một lần trả luôn một nửa tiền đặt cọc, chuyện này chưa từng nghe thấy đấy."
Lúc này nhìn thấy Long Cửu cung kính với Vân Hiên như vậy, người nhà họ Viên nhìn nhau, ông cụ Viên vội vàng tiến lên như thể chưa có chuyện gì xảy ra, chắp tay nói: "Vân tiên sinh, sao ngài không nói sớm là quen biết Cửu gia, ngài xem lũ lụt vọt vào miếu Long Vương, ơn cứu mạng của ngài tôi nhất định ghi tạc trong lòng, sau này ở Đông Hải có việc gì mà nhà họ Viên chúng tôi có thể làm được, xin cứ nói một tiếng bất cứ lúc nào."
Nói xong, ông Viên vội ra hiệu cho đám con cháu phía sau, mang lên món quà là một căn biệt thự đã chuẩn bị sẵn.
"Vân tiên sinh, đây là một món quà nhỏ không đáng gì, căn biệt thự này hiện thuộc về ngài rồi."
“Thuộc về tôi ư?"
Vân Hiên cười nhạt nói: "Ông Viên, như vậy chưa đủ đâu!"
"Chưa đủ?"
Sắc mặt ông Viên thay đổi, vội gật đầu nói: "Đúng, đúng, ơn cứu mạng khó đáp đền, một căn biệt thự làm sao đủ, đây là séc 2 triệu đồng tiền mặt, xin ngài nhận lấy."
“Hahal"
Vân Hiên nhận lấy tấm séc, cười nhạt nói: "Vẫn chưa đủ, ông Viên, còn thiếu xa lắm!"
"Tên họ Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-y-xuong-nui-thien-ha-dai-loan/3455086/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.