Sau khi dạy cho Vân Hiên một bài học, chú hai lại chạy đến bên cạnh Trương Soái, tươi cười nịnh nọt nói: “Cậu Trương, cậu chính là đại ân nhân của chúng tôi, không lời nào có thể cảm tạ hết được. Nếu hôm qua không có cậu cứu hai đứa nhà tôi về, không biết đã xảy ra chuyện gì nữa.”
“Ông Thẩm khách sáo quá, nhà họ Trương chúng tôi cũng có dự án hợp tác với tập đoàn Long Môn, tôi cũng quen cả sếp Từ nên mới mặt dày hoà giải. Sau khi sự việc được giải quyết mới đưa người về, không có chuyện gì mới là tốt nhất.”
Chú hai lại nói: “Phải phải, cảm tạ cậu Trương đã ra tay. Nhưng cậu xem, nếu cậu có quen với sếp Từ kia thì có thể nhờ cậu chuyện số tiền của tập đoàn Long Môn không?”
Trương Soái cau mày nói: “Chuyện này khó nói lắm. Không phải tôi không muốn giúp, nhưng nghe nói tối quan mấy người đã gây sự với sếp Từ, thậm chí Như Ngọc còn ra tay đánh người. Chuyện này hơi phiền phức.”
“Hả, có chuyện như vậy sao?”
Chú hai Thẩm tức giận mắng Thẩm Như Ngọc: “Như Ngọc, có chuyện này. hay không? Sao cháu lại ra tay đánh người hả?”
“Cháu...”
Thẩm Như Ngọc cũng ngây người.
Hôm qua cô chỉ nhớ Từ Bắc đã chuốc rượu mình, cô bị chuốc hết ly này đến ly khác, trong lúc đó hình như có người đã đánh ông ta, quả thật là cô có tát ông †a một cái.
Về phần sau đó xảy ra chuyện gì, cô cũng không nhớ rõ.
“Hừ, chú sẽ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-y-xuong-nui-thien-ha-dai-loan/3442436/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.