“Sếp Từ, lần trước nhà họ Thẩm hợp tác với tập đoàn Long Môn, hạng mục đã hoàn thành rồi, nghiệm thu cũng đạt tiêu chuẩn. Nghe nói khoản tiền hai mươi triệu còn lại kia đã được bên trên chuyển xuống. Ông xem có phải có thể chuyển cho chúng tôi rồi không?”
“Ồ, tiền thanh toán đã vào tài khoản rồi ư? Sao tôi lại không biết gì thế?”
Từ Bắc cười khẩy hỏi: “Xem ra sếp Thẩm còn nắm bắt tin tức nhanh hơn phó tổng bộ phận kinh doanh là tôi đây. Có cần tôi đổi vị trí này cho cô làm không?”
Thẩm Như Ngọc cười miễn cưỡng nói: “Sếp Từ nói đùa rồi. Tôi chỉ muốn hỏi, rốt cuộc chừng nào khoản tiền này mới đến nơi?”
“Hừ, sếp Thẩm đừng vội, nếu tiền đã đến tôi sẽ tự khắc trả cho cô. Tập đoàn Long Môn chúng tôi cũng làm việc có quy trình, cô hấy kiên nhẫn đợi thêm một lát đi.”
Thẩm Như Đồng đảo mắt, bước tới cung kính nói: “Sếp Từ, số lần chúng ta đã hợp tác khá ít. Nhưng tôi nhìn ra được lòng dạ ông rộng rãi, bình thường chúng tôi có chỗ nào làm không đúng mong ông hãy cảm thông nhiều hơn.”
Dứt lời, Thẩm Như Đồng giơ ly rượu lên nói: “Nào, tôi lại mời ông một ly.” Từ Bắc đặt ly rượu xuống, vẻ mặt bất mãn nói: “Thôi bỏ đi, uống rượu vốn là để vui vẻ. Bây giờ có chuyện không vui, nên ly rượu này tôi không muốn uống nữa”
Thẩm Như Đồng và Thẩm Như Ngọc liếc nhìn nhau, biết rằng lão già này đang cố ý chèn ép mình, là hạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-y-xuong-nui-thien-ha-dai-loan/3442429/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.