Thẩm Như Ngọc tiếp tục nói: "Tôi biết như vậy sẽ không công bằng với anh, như vậy đi, đính hôn ba năm tôi sẽ cho anh ba triệu, chúng ta có thể ký hợp đồng, tôi sẽ trả trước cho anh 500 ngàn."
“Trả trước?”
“Đúng thế!”
Thẩm Như Ngọc sợ Vân Hiên không vui nên chủ động nói: "Tình trạng kinh doanh của công nghiệp Thẩm thị không tốt lắm, nhưng tôi sẽ không trả ít tiền cho anh đâu, tôi có thể trả góp 3 triệu theo từng kỳ, đầu năm và cuối năm sẽ đưa cho anh 500 ngàn, thế nào?"
Vân Hiên hỏi: "Dù sao tập đoàn Thẩm thị cũng có giá trị mấy chục tỷ, làm tổng giám đốc lớn mà 500 ngàn cũng không có nổi sao?"
"Nói là tổng giám đốc tập đoàn nhưng thực ra cổ phần không nằm trong tay tôi, tôi cũng chỉ là làm công thôi, mỗi tháng ngoại trừ 10 ngàn tệ lương cơ bản thì tôi còn được chia hoa hồng từ lợi nhuận của tập đoàn, gần đây tập đoàn thua lỗ nghiêm trọng, bây giờ còn có một khoản tiền của tập đoàn Long Môn chưa thu hồi lại."
Nhìn thẻ ngân hàng Thẩm Như Ngọc lấy ra, Vân Hiên cười lạnh một tiếng.
Phụ nữ thời nay sao vậy, Liễu Thiên Thiên và Thẩm Như Ngọc đều như vậy, bọn họ đều muốn dùng tiền để có được mình.
Còn đều đồng thời đưa ra 500 ngàn, chẳng lẽ cảm thấy mình thật sự đáng giá 500 ngàn sao?
“Cô cầm tiền về đi, tôi không cần.”
Vân Hiên tiện tay ném thẻ ngân hàng qua.
Thẩm Như Ngọc nghiêm túc nói: "Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-y-xuong-nui-thien-ha-dai-loan/3442424/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.