Nghe thấy lời Vân Hiên nói, chú hai Thẩm nổi giận quát: “Ngông cuồng, giọng điệu của cậu thật kiêu ngạo, ở trước mặt một thần y Trung y như viện trưởng Lưu còn dám kiêu ngạo như vậy, cậu cho rằng bản thân là ai?”
Viện trưởng Lưu không quan tâm, cười lớn: “Ha ha, nghé con mới sinh, người trẻ tuổi có hơi kiêu ngạo vẫn có thể hiểu được, cậu muốn ở lại cũng được, đúng lúc cho cậu xem thử cái gì gọi là núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi vẫn có người giỏi hơn.”
Sau khi để Vân Hiên ở lại, những người khác trong nhà họ Thẩm đều vâng lời rời khỏi phòng.
Chú hai Thẩm bất mãn nói: “Thẩm Như Ngọc, cô tìm ai đến vậy? Lại dám nói ra những lời ngạo mạn như vậy, không tôn trọng viện trưởng Lưu.”
“Đúng vậy, cô có biết bọn tôi phải trả giá thế nào để mời được ông ấy không? Nếu khiến viện trưởng Lưu tức giận, cô gánh vác nổi hậu quả sao?”
“Cháu...”
Thẩm Như Ngọc không biết giải thích thế nào.
Thật ra trong lòng cô cũng không hề tin tưởng Vân Hiên, đặc biệt là ở trước mặt viện trưởng Lưu, một người thậm chí còn chưa từng học qua trường y, sao có thể so sánh được với bậc thầy Trung y?
“Hừ, cũng may mà viện trưởng Lưu rộng lượng, không chấp nhặt với người trẻ tuổi, chờ viện trưởng Lưu chữa khỏi cho ông nội rồi thì lập tức đuổi cậu ta, nhìn thấy đã khiến người ta chướng mắt.”
Chú hai Thẩm khinh thường nói.
Lúc này, ở trong phòng, sau khi chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-y-xuong-nui-thien-ha-dai-loan/3442421/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.