Nàng vẫn còn nhớ người đời thường cho rằng ‘hồng nhan luôn hoạ thuỷ’. Khôngphải nàng tự kỷ, nhưng Quang Phi đã mê đắm nàng hết chỗ để nói rồi.Thiên Kim chưa bao giờ có cảm giác thành tựu cao như vậy, kể từ hồi đậuđại học. Tuy nhiên sướng thì có sướng nhưng không được ngủ quên trênđỉnh vinh quang. Có thể để Nhị Thập Bát Tú biết tiểu thư đã trèo lên đầu chủ thượng mà ngồi, nhưng tuyệt đối không thể để ba quân biết chủ soáiphản nghịch chỉ vì nghe lời nữ nhân xúi dục. 
Kể từ ngày đó, Thiên Kim vẫn lấy tư cách A Mạnh đội trưởng ở bên cạnhhắn chịu phạt. Mỗi ngày lẽo đẽo đi theo hầu cận khi Quang Phi luyệnquân. Có người từng thắc mắc, không biết nàng đang bị phạt hay là đượcthăng chức đây, cận kề với chủ tướng vốn chỉ có những người tâm phúcnhất mới được nhận. 
Thấy nàng vẫn bình yên vô sự, hồng hào sạch sẽ trở về, đám lính tổ chínmừng lắm. Họ xì xầm to nhỏ về việc nàng có giữ nổi vỏ bọc của mìnhkhông. Thiên Kim đành phải cười xoà trấn an cả bọn, cho rằng bởi vì mình có tài năng nên mới được tướng quân tinh mắt chọn lọc cất nhắc lên màthôi. 
Trong lúc nàng đứng giữa đám đàn ông tổ chín xì xầm to nhỏ, một ánh mắtchết người đã tia trúng ngay chỗ A Mạnh tiểu đội trưởng. Thiên Kim rùngmình, tự nhiên hiểu được bản thân đã phạm vào điều cấm kỵ gì. Nàng luilại, giữ lấy khoảng cách an toàn nhằm bảo toàn tính mạng. Lúc chỉ cònhai người trong trướng, quả nhiên Quang Phi gầm gừ. 
- Lần sau, còn để cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-y-sao-tranh-khoi/1611839/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.