Nàng lại nghĩ về gía trị nhân sinh và ý nghĩa của sự tồn tại. Tùng Hiền luôn khiến nàng băn khoăn về giá trị của một con người. Vì sao chúng ta sinh ra trên cõi đời này, và tồn tại bởi lý do gì? Lần đầu tiên đi đến thờicổ đại, nàng coi như không sợ trời không sợ đất; tự mình sống, tự mìnhvui. Nhưng dần dà, nàng lại bị thời đại này đồng hoá.
Nàng biết nể trọng vị trí tướng quân của Quang Phi, kinh sợ những vịhoàng đế vĩ đại của ‘Cửu quốc’, hiểu được thế cuộc không chỉ đơn giản là những câu chữ trong sách sử. Nàng biết con người sống trên đời đôi khicũng sa cơ, cũng cần người khác giúp đỡ. Không ai có thể vĩnh viễn chỉsống một mình. Nàng biết được sự tốt bụng cũng như độc ác. Nàng biết đâu là nỗi đau, đâu là sự hối hận. Cuối cùng nàng đã hiểu thế nào là yêusâu sắc đến mức không cần bản thân, không cần phải đáp trả.
Nàng không hối hận vì mình đã gặp gỡ Tùng Hiền, và hạnh phúc vì đã ở bên cạnh y cho đến phút cuối. Nàng không băn khoăn lý do vì sao phải ở bêncạnh Quang Phi, cho dù hắn có hay không thống nhất thiên hạ. Nàng hàilòng, và nàng chấp nhận hiện tại. Tương lai có thể nào đã được định sẵnrồi không, vậy chỗ nào là của nàng trong vũ đài lịch sử? Câu trả lời làkhông có gì hết. Vì vậy nàng không cố gắng tác động đến lịch sử nữa.
Ngay khi nàng đã bình tâm nghĩ như thế, thì các sự kiện tác động lạingược lại, buộc nàng phải tiến về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-y-sao-tranh-khoi/1611835/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.