- Nghe đây, ta đã cảnh báo đệ trước. Đệ không thu hồi nụ cười, tức là đãngầm động thuận cho hành vi của ta. Hơn nữa ta chỉ mới hôn chứ không cósàm sỡ đệ. Cái này gọi là bày tỏ lòng hâm mộ chứ không phải là quấy rối, đệ không được kiện ta. – Nàng càng lúc càng quen cách xưng hô kiếm hiệp này.
- Là sao? – Đôi mắt bi ve ngây thơ nhìn nàng.
- Chẳng là sao cả, he he. – Nàng quên mất hắn đang chập mạch mà. Tốtnhất là quên hết toàn bộ những sự kiện vừa xảy ra vừa rồi. – Mau đứngdậy, chúng ta đi tìm trạm gác của doanh trại thôi.Nàng hớnhở kéo tiểu đệ RPG đứng dậy. Quả nhiên là Thiên Kim đoán đúng, hắn chắcchắn là nhỏ tuổi hơn nàng. Hai người đứng cạnh nhau chiều cao cũng không xê xích là mấy. Có lẽ tên nhóc này chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi,gương mặt trẻ con này là bằng chứng tố cáo hắn vẫn chưa qua tuổi dậythì.
Đột nhiên một mảnh ngọc rơi ra khỏi người hắn. Có lẽ nó đã nằm sẵn trong áo, bây giờ đứng dậy mới khiến vật đó rơi ra. Thiên Kim cúi xuống nhặtlấy mảnh ngọc. Hai người chụm đầu vào nhìn chữ Tiêu uốn lượn khắc trênmiếng ngọc, thật là một vật tinh xảo đẹp mắt.
- Cái này chắc là vật trang trí đeo trên điện thoại của đệ.Quả nhiên là yêu thích kiếm hiệp nha, để tóc dài cosplay y hệt như vậy.Cả phụ kiện cũng lựa chọn hàng cao cấp nhất.Nàng cười hahả, tiện tay nhét mảnh ngọc vào tay hắn, sau đó nhặt nhạnh những thứvươn vãi xung quanh. Thiên Kim cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-y-sao-tranh-khoi/1611809/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.