*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mimi
Beta: Mít
*****
Anh Hạo Hanh thì thầm nói: ”Đừng quậy, tối hôm qua tôi ngủ không ngon.”
Tư Đồ Sênh khởi động ô tô, thuận miệng hỏi: “Đi làm kẻ trộm sao?”
Anh Hạo Hanh đang nhắm mắt nghe vậy thì mở bừng con mắt bất mãn mà trừng đối phương.
Tư Đồ Sênh: ”Nhìn tôi làm gì?”
“Ngày hôm qua cậu không tiếp điện thoại của tôi.” Anh Hạo Hanh lên án.
Tư Đồ Sênh đáp lời: “Có thể là tín hiệu không tốt, hoặc là không nghe thấy tiếng chuông, mà cũng có khả năng là…”
“Giả vờ tín hiệu không tốt và không nghe thấy.” Anh Hạo Hanh cướp lời nói nốt nửa câu người kia chưa kịp thốt ra.
Tư Đồ Sênh vội hắng giọng một cái, nói: ”Trẫm mỗi ngày bận trăm công ngàn việc…”
“Duy chỉ không để ý tới điện thoại của tôi.”
“… Một câu đầy uy phong lẫm liệt như thế vì sao lại bị anh xem như lời nói của một nhân viên chuyên trực điện thoại a?”
Khóe miệng Anh Hạo Hanh khẽ nhếch lên một cái.
Tư Đồ Sênh chuyển đề tài nhanh như lật sách, vội hỏi: “Anh tìm tôi có việc gì?”
Anh Hạo Hanh trả lời: ”Không phải ba tôi muốn cậu trong vòng 3 ngày phải tìm được người sao? Tôi nghĩ cậu cần trợ giúp tìm chút tư liệu.” Dừng lại một chút, song anh không thấy ánh mắt nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vuong-ii/2279018/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.