Chu Diễm Hân được chiều mà sợ. 
Hạ Cường nhìn dáng vẻ lúng túng của đám quản lý cấp cao của Chu Thị, trong lòng cười khẩy. 
Đường Long, ông làm tốt lắm. 
Chu Chấn Quốc lập tức cuống lên, vội vàng nói: “Ông chủ Đường, Diễm Hân là trụ cột của tập đoàn Chu Thị chúng tôi, sao chúng tôi có thể không trọng dụng nó chứ?”. 
“Vừa nãy chúng tôi còn đang bàn bạc để Diễm Hân làm Trưởng phòng Phòng thiết kế của công ty, thăng chức tăng lương cho nó nữa”. 
“Mọi người nói xem có đúng không?”. 
“Đúng đúng đúng”. 
Các quản lý cấp cao của Chu Thị ở xung quanh đều gật đầu như giã tỏi. 
“Bây giờ tôi xin tuyên bố, Diễm Hân chính thức nhậm chức Trưởng phòng Phòng thiết kế của tập đoàn Chu Thị chúng ta”. 
Đường Long phớt lờ bọn họ, nhìn về phía Chu Diễm Hân, nói: “Cô Chu Diễm Hân, cho dù cô làm Trưởng phòng Phòng thiết kế ở đây thì cũng không phát huy được hết tài năng”. 
“Nếu cô đồng ý đến làm việc ở Đường Thị, bây giờ tôi có thể cho cô làm chức vụ cao hơn, lương tăng gấp mười lần”. 
Ặc! 
Đám người Chu Chấn Quốc cảm thấy đầu óc như muốn nổ tung. 
Bọn họ không sợ Chu Diễm Hân đi, mà sợ không còn tư cách tham gia nữa. 
“Diễm Hân, công ty cần cháu mà”. 
Chu Chấn Quốc vội vàng kêu lên, còn Chu Diễm Hân thì hít sâu một hơi. 
“Rất cảm ơn ý tốt của ông chủ Đường, nhưng tôi là người nhà họ Chu, phải cống hiến cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vuong-dien/2997685/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.