Một loạt đòn tấn công của Lý Cường làm Chu Diễm Hân không có chút đề phòng nào. 
Ông ta dùng việc chủ động từ chức để lấy cảm tình, từ đó đạt được mục đích cuối cùng. 
Đổi người phụ trách dự án, đồng thời còn sa thải Chu Diễm Hân ra khỏi công ty. 
Như vậy chuyện Chu Diễm Hân vì lợi ích mà cố tình đưa vải vóc chất lượng kém vào sử dụng sẽ được chứng thực. 
Cô có trăm cái miệng cũng khó cãi. 
“Đúng, loại người này phải đuổi khỏi công ty”. 
“Hơn nữa, bất cứ hậu quả nào Tôn Thị phản hồi sẽ do Chu Diễm Hân chịu trách nhiệm”. 
“Dù có bắt cô ta ngồi tù cũng không phản đối”. 
Tất cả lãnh đạo cấp cao nhà họ Chu đồng loạt bày tỏ quan điểm của mình, không có bất cứ ai sẵn lòng đứng ra minh oan giúp Chu Diễm Hân. 
Chu Diễm Hân hoang mang, bọn họ là loại người gì vậy? 
Nhiều người trong số họ đều là người thân họ hàng của cô, vì sao ai cũng muốn cô đi chết? 
“Ông nội…”. 
“Đừng gọi tôi là ông nội!”. 
Chu Chấn Quốc quát lên: “Dự án này tạm thời để Tử Mạn phụ trách”. 
“Chu Diễm Hân, bây giờ cô hãy về nhà tự phản tỉnh đi, đến lúc đó Tôn Thị thật sự muốn kiện cô, bắt cô ngồi tù thì cũng là cô tự rước lấy”. 
“Tan họp!”. 
Cuộc họp kết thúc, lúc Chu Chấn Quốc đi ngang qua Chu Diễm Hân còn không thèm nhìn cô một cái. 
Chu Tử Mạn thì đi đến bên cạnh cô, cười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vuong-dien/2997628/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.