Lôi Tuấn đứng bên cạnh cửa sổ tầng hai.
Liếc mắt nhìn nghiêng, ở trên tầng hai chỉ có hai người mặc áo trắng.
Hai người này giống nhau y đúc, mặt không cảm xúc, là một cặp song sinh.
Lôi Tuấn biết rõ, cặp song sinh này mới thực sự là cao thủ.
Nhưng anh không quan tâm.
Lên tầng ba…
Chuỗi động tác này của Lôi Tuấn nhẹ như lông hồng, ngay cả cao thủ cũng không phát hiện ra.
Tuy nhiên trên tầng ba, trong căn phòng ngủ màu hồng, đang diễn ra một màn khiến người khác đỏ mặt.
Một người đàn ông to lớn, trên người đầy hình xăm đang điên cuồng vật lộn với hai người phụ nữ.
Động tác dữ dội, tiếng kêu như sóng vỗ!
Lôi Tuấn thấy vậy khẽ cau mày.
Bên ngoài đang đánh nhau cực kỳ khốc liệt, không ngờ trong phòng ngủ này cũng mãnh liệt không kém.
Người xăm trổ đó chắc chắn là Long Nha không sai, xem ra tên này không thèm đếm xỉa đến một trăm thuộc hạ kia của mặt sẹo, đây chỉ là ông chủ số hai mà đã vậy rồi, nếu là ông chủ số một Long Lân, không phải sẽ huênh hoang hơn nữa sao?
Lôi Tuấn không muốn lãng phí thời gian, anh đang định phá cửa sổ nhảy vào…
Đột nhiên, cửa phòng bị đẩy ra, một cô bé gầy gò yếu ớt quỳ gối bò vào.
Lôi Tuấn bỗng giật mình!
Mặc dù bé gái này đang cúi đầu, thay quần áo và gội đầu sạch sẽ, nhưng dáng vẻ này rất giống với cô bé mà Lôi Tuấn đã nhìn thấy bên cạnh thùng rác.
“Tiểu súc sinh, nhanh lên”, Long Nha nằm trên giường, lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vuong-dien-ha-tro-lai/1045626/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.