Trong phòng khách xa hoa.
Lôi Tuấn ngồi ở vị trí dành cho chủ nhân.
Bên trái là ông chủ Kim, hắn xoa xoa bàn tay, bộ dạng vẫn căng thẳng như xưa.
Bên phải là Ngô Bân, sĩ quan cấp cao Sở tác chiến thành Hương Giang.
“Thưa anh Lôi, mấy năm nay sĩ quan Hồ tức Bắc Thiên Vương đã giúp đỡ thành Hương Giang giải quyết rất nhiều sự vụ phức tạp ngoài vòng pháp luật, xin nhận của tôi lòng biết ơn chân thành”.
Ngô Bân nói xong liền đứng dậy, cúi gập người trước mặt Lôi Tuấn.
“Sĩ quan Ngô đừng khách sáo!”
Lôi Tuấn khoát tay, sắc mặt thản nhiên: “Đó là quan hệ công việc giữa anh và sĩ quan Hồ, muốn cảm ơn thì phải cảm ơn sĩ quan Hồ, bản thân tôi không thích không làm mà hưởng đâu”.
“Tuân lệnh”.
Ngô Bân vội vàng đứng dậy ngồi ngay ngắn vào ghế, không dám bắt quàng làm họ nữa.
Điện chủ Thiên Vương Thần Điện đúng là không phải người tầm thường.
Vừa rồi lúc ở ngoài, anh cố hết sức tỏ ra như một người bình thường, thậm chí còn có vẻ trẻ con.
Nhưng hiện tại, mặc dù vẻ mặt vẫn thản nhiên, song lại tỏa ra sức uy hiếp khiến người khác phải khiếp sợ.
Điện chủ chính là điện chủ.
Ngô Bân rất có niềm tin, nếu như Thiên Vương Thần Điện dùng thế lực của Bắc Thiên Vương tấn công thành Hương Giang, với 100.000 quân lính trong tay, về cơ bản là mình không chịu nổi một đợt công kích của họ, Thiên Vương Thần Điện quả là một tồn tại ma quỷ.
“Anh Lôi”, ông chủ Kim đánh bạo thăm dò.
“Bàn Tử, đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vuong-dien-ha-tro-lai/1045619/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.