Trong đầu lần đầu tiên truyền đến thanh âm của Đường Phi thì Trần Lạc đã có cảm giác rất náy. Nhưng khi đó Trần Lạc thấy thật lạ, hắn không biết chủ nhân thanh âm là ai, tại sao vang vọng trong đầu mình. Giờ Trần Lạc đã hiểu, giọng Đường Phi không vô duyên vô cớ xuất hiện trong đầu hắn mà là nàng hy sinh chính mình khắc dấu trên người hắn. Trần Lạc cũng biết vì sao lần đầu tiên nghe giọng Đường Phi sẽ sinh ra áy náy, cảm giác naqỳ không bỗng nhiên, không phải vô duyên vô cớ mà là bẩm sinh.
Ngay từ đầu Trần Lạc đã nợ Đường Phi.
Tuy hiện tại Trần Lạc không rõ ràng hắn nợ nàng cái gì nhưng có một điều chắc chắn rằng hắn nợ Đường Phi. Trần Lạc chắc chắn như thế, cảm giác này vô cùng mãnh liệt.
Trần Lạc không tin số mệnh, không tin nhân quả nhưng hắn tin tưởng cảm giác của mình.
Đường Phi ngủ, để lại nhiều thắc mắc, mờ mịt, bàng hoàng cho Trần Lạc. Hắn suy đoán đối với đám người Nữ Vu, Nữ Oa, Nữ Đế có một loại nhân, loại nhân này đến từ nơi gọi là mảnh đất hư vọng. Nếu muốn tìm hiểu rõ đầu đuôi vụ việc Trần Lạc phải tìm tới mảnh đất hư vọng.
mảnh đất hư vọng ở đâu?
Trần Lạc không biết, thật sự, nhưng hắn biết cách tìm ra mảnh đất hư vọng.
Chỉ có một cách, đó là hủy diệt vũ trụ.
Hư vọng hư vọng, cái gì có tướng đều là hư vọng. Chỉ khi hủy diệt vũ trụ, vạch trần giả tượng, vậy sự thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3232360/chuong-1310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.