- Phụ thân, sao lại...!
Bị mọi người trêu chọc làm Úy Thiên Long đỏ mặt, nàng đứng dậy, hừ lạnh một tiếng:
- Các người lo uống rượu đi, ta mặc kệ!
Úy Y Nhi xoay người đi.
- Nha đầu này sao nói đi là đi, không biết lễp hép.
Trần Lạc áy náy nói:
- Có lẽ mới rồi nói hơi quá, hay đi gọi nàng lại?
Úy Y Nhi lắc đầu, nói:
- Nha đầu đi cũng tốt, có nha đầu ở đây không tiện nói chuyện.
Ân Tiểu Ly biết Trần Lạc và Úy Y Nhi có việc riêng cần bàn, lấy cớ rời đi:
- Trần công tử và Úy đại ca nói chuyện đi, ta đi xem Y Nhi.
- Úy lão ca, sao không thấy tẩu tử đâu?
- Tẩu tử? Ngươi muốn gặp tẩu tử nào?
- Nói kỳ cục, nếu không có tẩu tử thì lão Úy sinh con với ai?
Úy Thiên Long chợt cười phá lên làm Trần Lạc không hiểu ra sao.
- Y Nhi không phải nữ nhi ruột của ta.
Trần Lạc ngạc nhiên:
- Gì?
Trần Lạc không ngờ Úy Y Nhi không phải nữ nhi ruột của Úy Thiên Long, hắn hỏi:
- Có chuyện gì? Lão Úy nhặt hay...?
- Tiểu Tiêu Du, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra sao?
Trần Lạc bị hỏi càng hoang mang hơn. Không nhìn ra là sao? Chuyện này còn có thể nhìn ra?
Thấy Trần Lạc hoang mang, Úy Thiên Long bổ sung thêm:
- Tiểu Tiêu Du, ngươi không phát hiện Y Nhi có gì khác biệt sao?
- Khác?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3232355/chuong-1305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.