Trần Lạc liếc Từ Đức Tài, lắc đầu truyền âm nhắc nhở:
- Ngươi cứng rắn lên được không? Sắp chảy nước miếng.
Từ Đức Tài cúi đầu ho khan che giấu lúng túng, thuận tiện dùng tay áo lau khóe môi.
Từ Đức Tài truyền âm lại:
- Người này là ai? Yêu diễm thật, tiểu đệ không khống chế được. Ánh mắt quyến rũ đó, khuôn mặt kiều diễm đó, thân hình quyến rũ đó, ngực to, mông vêu... Chậc chậc.
Trần Lạc cáu kỉnh cười mắng:
- Ngươi không nhận ra Ngự Nương còn không biết ngượng giả mạo lão tử?
- Trần huynh, chúng ta không phải người ngoài, lừa tiểu đệ hoài làm gì? Nói tiểu đệ giả mạo Trần huynh? Thật tình... Khoan, Trần huynh nói nàng là Ngự Nương? Lão bản Nhất Phẩm trang? Ngự Nương được gọi là đệ nhất vưu vật vô tận hải? Chậc, hèn gì ta thấy người gì mà quyến rũ, hóa ra nàng là Ngự Nương giỏi âm dương hợp hoan, chậc chậc.
Đột nhiên lại có một Trần Lạc đi vào tửu lâu. Trần Lạc này mặc áo đỏ, cũng là tiểu tử mặt trắng đẹp trai nhất trong mấy Trần Lạc. Áo đỏ rực, sặc sỡ đáng chú ý. Trần Lạc áo đỏ tay cầm hạt dưa, vừa cắn hạt dưa vì vào tửu lâu. Khi thấy mấy Trần Lạc trên tầng hai thì Trần Lạc áo đ sửng sốt, thấy Ngự Nương thì nhếch môi cười tà.
Trần Lạc áo đỏ nói:
- Thân mến có nhớ ta không?
Không thấy Trần Lạc áo đỏ làm gì chợt biến mất, sau đó xuất hiện trên tầng hai. Mọi người không tin nổi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3232343/chuong-1293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.