🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Xin hỏi tiền bối độ Trường Lạc phường hiện tại ở đâu?

- Theo lão phu biết thì mấy hôm trước đội đại biểu Trường Lạc phường chúng ta đã vào đảo Thiên Khải, sau khi tiểu huynh đệ đi vào có lẽ sẽ gặp Lý Trường Phong.

- Ra là vậy, đa tạ tiền bối.

Kim Sơn chân nhân gật đầu.

Tên mập mặt nọng tự xưng Từ Đức Tài cười tủm tỉm đi tới, hỏi:

- Chưa thỉnh giáo cao danh quý tính?

- Tại hạ họ Trần.

- Ra là Trần huynh, tiểu đệ Từ Đức Tài, về sau xin hãy chỉ giáo cho.

Mắt hí của Từ Đức Tài quét tới quét lui trên người Trần Lạc, hận không thể nhìn thấu cả người hắn.

Từ Đức Tài nhìn thật lâu không phát hiện được gì, gã buông một câu bí hiểm:

- Trần huynh thật là cao nhân.

Khi Từ Đức Tài tra xét Trần Lạc thì hắn cũng điều tra gã. Tên mập che giấu hơi thở rất kỹ nhưng vẫn bị Trần Lạc điều tra ra, hơi thở trên người Từ Đức Tài rất tinh thuần, là phật tức tinh khiết, không biết lai lịch của gã là gì. Trần Lạc không có sở thích rình ngó nên không điều tra sâu.

- Hai vị tiểu huynh đệ đến vì Nhân Linh chi tháp?

- Đương nhiên, Nhân Linh chi tháp sắp mở ra, tiểu đệ cũng muốn góp vui thuận tiện tăng kiến thứ. Trần huynh thì sao?

- Cũng vậy.

Trần Lạc hỏi:

- Nhưng nếu ngươi muốn đi Nhân Linh chi tháp tại sao không trực tiếp đến Nhân Linh chi đô mà ghé đảo Thiên Khải làm gì?

- Trần huynh nói đùa, trước khi Nhân Linh chi tháp mở ra đương nhiên phải chuẩn bị tài nguyên, đảo Thiên Khải cách Nhân Linh chi đô rất gần, lại là trung tâm tài nguyên lớn nhất vô tận hải. Trần huynh nói xem tiểu đệ đến đảo Thiên Khải làm chi?

- Ra là vậy.

- Chẳng lẽ Trần huynh không phải?

- Ta cũng vậy

- Vậy sao?

Từ Đức Tài nheo mắt nhìn Trần Lạc chằm chằm làm hắn gai người không chịu nổi.

- Xem ra hai vị tiểu huynh đệ lần đầu tiên tham gia Nhân Linh chi tháp đúng không?

Trần Lạc gật đầu, Từ Đức Tài cũng gật đầu.

Từ Đức Tài hỏi:

- Lão tiền bối là chân nhân chắc đã tham gia nhiều lần, xin lão tiền bối chỉ điểm cho hai tay mơ chúng ta.

- Nói chỉ điểm thì không có gì để chỉ.

Kim Sơn chân nhân trả lời:

- Người trẻ tuổi xông Nhân Linh chi tháp mấy lần không có gì xấu. Trường Lạc phường chúng ta tập hợ một số Hành Giả tiềm lực không tệ tham gia Nhân Linh chi tháp, một là để bọn họ trải đời, mở rộng tầm mắt, hai là kiểm tra thực lực của bản thân. Quan trọng nhất là tham gia mấy lần có thể tích lũy nhiều kinh nghiệm, đặt nền móng vững chắc sau lưng leo lên nhân bảng. Nhưng... Lão phu khuyên hai vị nên lượng sức mà làm.

Từ Đức Tài mập hỏi:

- Sao vậy?

- Nhân Linh chi tháp dù sao là Nhân Linh chi tháp, con đường duy nhất thành tựu nhân bảng, vấn đỉnh vương tọa. Nên mỗi lần Nhân Linh chi tháp mở ra sẽ có đông đúc người tham gia. Trong đó không thiếu lão Hành Giả sát phạt quyết đoán, thực lực mạnh mẽ. Có quý công tử Vĩnh Hằng Quốc Độ kiêu ngạo, khi bọn họ giết người sẽ không chớp mắt cái nào. Nếu hai vị tiểu huynh đệ có thế lực trông chừng thì có thể góp vui, còn nếu đi một mình e rằng có đi không về.

Tên mập Từ Đức Tài gãi đầu:

- Nghe thật khủng khiếp, tiểu đệ luôn chỉ đơn độc một mình, không có thế lực giúp đỡ, làm sao đây?

Tên mập Từ Đức Tài nhìn Trần Lạc, hỏi:

- Trần huynh thì sao? Có thế lực nào không?

- Ta cũng một mình.

- A! Vậy tốt quá! Trần huynh, hay chúng ta giúp đỡ cho nhau đi?

Trần Lạc nhún vai cười nói:

- Ý tưởng không tệ, có thể suy nghĩ.

- Còn suy nghĩ gì nữa? Nếu hai ta cùng nhau xông Nhân Linh chi tháp, nếu may mắn không chừng có thể vấn đỉnh vương tọa gì đó, tệ mấy cũng thành tựu danh nhân bảng nổi tiếng khắp vô tận hải.

Kim Sơn chân nhân nhìn tên mập Từ Đức Tài buông lời hào hùng, khẽ thở dài:

- Ài, người trẻ tuổi thời nay thật nóng tính, chỉ biết Nhân Linh chi tháp có thể thành tựu danh nhân bảng, vấn đỉnh vương tọa, không biết Nhân Linh chi tháp nguy hiểm đến thế nào. Nếu không tại sao Nhân Linh chi tháp có biệt danh tháp đoạt mệnh? Nhiều năm qua bao nhiêu người vì tranh nhân bảng vương tọa chết trong Nhân Linh chi tháp, người trẻ tuổi thật là không biết trời cao đất rộng

Tên mập Từ Đức Tài cười tủm tỉm nói:

- Kim Sơn chân nhân, chúng ta đây không tính là không biết trời cao đất rộng đi?

- Nghe nói Nhân Linh chi tháp lần này do Nữ Oa nương nương đích thân chủ trì. Tam hoàng, lục tôn vương tọa trong chín chín tám mươi mốt vương tọa nhân chi pháp tắc sẽ xuất hiện hết.

- Nghe đồn Nhân Tổ vương tọa trong truyền thuyết sẽ xuất hiện. Đương nhiên chúng ta không dám mơ Nhân Tổ vương tọa, lỡ như may mắn vấn đỉnh tam hoàng, lục tôn vương tọa thì sao? Ha ha ha ha ha ha! Trần huynh thấy sao? Vận mệnh có ai biết trước được?

Lúc đi đường Trần Lạc có nghe tin tất cả tam hoàng, lục tôn vương tọa sẽ xuất hiện, không biết là thật hay giả, hắn cũng không hứng thú, chỉ muốn thành tựu nhân bảng, nhảy ra nhân chi pháp tắc, hắn lười hỏi thăm thứ khác.

- Tiểu bối này không biết trời cao đất rộng là gì.

Kim Sơn chân nhân nhìn tên mập Từ Đức Tài, lắc đầu thở dài:

- Từ sau khi Nữ Oa nương nương tuy tin đồn tam hoàng, lục tôn vương tọa, thậm chí Nhân Tổ vương tọa sắp xuất hiện hết truyền khắp nơi, nhưng tin đồn dù sao chỉ là tin đồn, không ai chắc chắn là thật hay giả. Lùi một vạn bước, tạm không nói thật giả thế nào, dù là tin thật cũng không liên quan Hành Giả như chúng ta.

- Kim Sơn chân nhân, tuy người là tiền bối nhưng tiểu bối không thích nghe câu này. Cái gì gọi là không liên quan chúng ta? Không liên quan sao được? Chẳng lẽ bọn ta không phải con người?

Kim Sơn chân nhân nói:

- Ý của lão phu không phải vậy, chỉ muốn khuyên ngươi làm người nên tự lượng sức mình, làm việc theo sức mình.

- Dựa theo kinh nghiệm nhiều năm của lão phu, các đời vị trí vương tọa chỉ thuộc ba loại người. Một là người chân mệnh thuận thiên mà đi, hai là người nghịch mệnh nghịch thiên mà đi, ba là quý công tử có đại thân phận đại bối cảnh đại huyết mạch của Vĩnh Hằng Quốc Độ.

- Đừng nói tiểu bối nhà ngươi không phải người chân mệnh thuận thiên mà đi, không là người nghịch mệnh nghịch thiên mà đi, dù đúng cũng không giành nổi với những quý công tử có đại thân phận đại bối cảnh đại huyết mạch của Vĩnh Hằng Quốc Độ.

- Xì, Vĩnh Hằng Quốc Độ gì đó chỉ là một đám con nhà quan.

- Tuổi trẻ bồng bột, thật là trẻ tuổi.

Kim Sơn chân nhân khẽ thở dài:

- Không giâu gì hai vị, lúc lão phu mới đến vô tận hải cũng từng cho rằng Vĩnh Hằng Quốc Độ chỉ là một đám con ông cháu cha, nhưng trải qua nhiều mới biết Vĩnh Hằng Quốc Độ phức tạp hơn trong tưởng tượng nhiều.

- Vĩnh Hằng Quốc Độ phức tạp thì sao? Đoạn thời gian gần đây bị mấy tên họ Trần đánh tan tác không dám nói câu nào. Họ Trần đó tên gì? Hình như Trần Lạc, phải rồi, tên là Trần Lạc.

A?

Trần Lạc cảm thấy là lạ, hắn từng đánh vài người Vĩnh Hằng Quốc Độ nhưng tên mập Từ Đức Tài bảo là "mấy" Trần Lạc, là sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.