🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lão nhân nghiêm túc nói:

- Lão phu thấy tận mắt, giả sao được? Lão phu cho ngươi biết, lần này nhiều người Vĩnh Hằng Quốc Độ đến có lẽ không chỉ vì tận mắt thấy Nữ Vu nương nương, còn một lý do là bọn họ muốn tìm người bí ẩn áo tím kia để ước chiến.

- Ước chiến?

- Đúng vậy! Khi đó hơn bốn mươi vị tiểu vương gia Vĩnh Hằng Quốc Độ bị chấn miệng mũi phun máu, buông lời uy hiếp người bí ẩn áo tím. Người đó ngông cuồng bá đạo, vô cùng kiêu ngạo không thèm để người Vĩnh Hằng Quốc Độ vào mắt. Người bí ẩn áo tím nói sẽ chờ Vĩnh Hằng Quốc Độ ở đảo Vận Mệnh.

- A! Ta có nghe chuyện này, cứ tưởng là tin đồn, chẳng lẽ là thật?

- Nhảm, dĩ nhiên là thật.

Úy Y Nhi không tin, nhưng trừ lão nhân ra có rất nhiều người cũng nghe nói về chuyện này, khiến nàng giật mình hoảng hốt nhìn Kim lão.

Kim lão ra hiệu không biết:

- Lão hủ không tưởng tượng nổi trong vô tận hải có người nào có bản lĩnh, lá gan như vậy. Đầu đội tử kim quan, mặc tử kim ngọc y? Cái này...

- Tiểu tử mặt trắng, ngươi cảm thấy chuyện này có thật không? Trong vô tận hải thật sự có người lợi hại như vậy? Chẳng những đánh hơn bốn mươi vị tiểu vương gia Vĩnh Hằng Quốc Độ, còn dám ước chiến ở đảo Vận Mệnh?

Trần Lạc mới đến, hắn không hiểu nhiều về vô tận hải. Nhưng lão nhân nói người đầu đội tử kim quan, mặc tử kim ngọc y làm Trần Lạc liên tưởng đến một người.

Mạc Vấn Thiên.

Tên này bình thường hay đầu đội tử kim quan, mặc tử kim ngọc y, cá tính ngông cuồng bá đạo. Nhưng hình như Mạc Vấn Thiên đã chết, Trần Lạc nhớ lúc tranh giành Nhân Thư trong thế giới Vân Đoan thì hắn tự tay làm thịt Mạc Vấn Thiên, linh hồn của gã cũng tan vỡ.

Hay đã sống lại?

Không thể nào.

Không thể xảy ra được.

Khoan, lúc đó có diệt linh hồn Mạc Vấn Thiên không đây?

Trần Lạc cẩn thận nhớ lại, ký ức hơi mơ hồ. Khi tranh giành Nhân Thư tình huống quá hỗn loạn, Trần Lạc không nhớ lúc tiêu diệt Mạc Vấn Thiên có xóa bỏ linh hồn của gã.

Chuyện này rất khó nói.

Mạc Vấn Thiên vấn đỉnh nhân chi vương tọa, cái này không quan trọng, điều quan trọng là gã nhận chân mệnh, núi dựa là Nữ Vu. Chết người là khi tranh giành Nhân Thư Mạc Vấn Thiên thi triển lực lượng Phục Hy.

Phục Hy, được tiếng là Nhân Tổ trong tộc nhân Bàn Cổ, thân phận và địa vị đứng sau Nhân Mẫu Nữ Oa.

Không chừng lão nhân nói người bí ẩn áo tím đúng là Mạc Vấn Thiên.

Nếu vậy thì vui đây.

Đội tàu Vĩnh Hằng Quốc Độ rầm rộ kéo đến, các đội tàu xung quanh vội né tránh. Trên đội tàu có hàng vạn tiên thiên Hành Giả, hơn hai ngàn vị lão vu yêu và chân nhân, hơn năm trăm vị quý công tử, hơn hai trăm vị tiểu vương gia, tám vị thống lĩnh, ai dám không nhường đường?

Chiếc thuyền to nhất đi Đằng trước nhất, tám thống lĩnh đứng Vĩnh Hằng Quốc Độ trên sàn tàu. Một nam nhân đứng đầu khép hờ mắt, mặc áo xanh, tóc dài màu đỏ, một tay chắp sau lưng, một tay mân mê chuỗi ngọc phật. Người này là Tuyết Tàng Tà, có danh tiếng rất cao trong vô tận hải. Tính thân phận, địa vị, tu vi, thực lực của Tuyết Tàng Tà đều đứng đầu trong tất cả tử tự vương tọa.

Giọng Tuyết Tàng Tà khá trầm:

- Người kia đến chưa?

Mấy thống lĩnh lắc đầu, bọn họ biết Tuyết Tàng Tà đang hỏi người bí ẩn áo tím đánh bị thương hơn bốn mươi vị vương gia vào hai tháng trước. Chuyện xảy ra ra rồi các thống lĩnh mới biết, nên không rành về người bí ẩn áo tím.

Chân Võ tiểu vương gia bước ra nói:

- Tạm thời không phát hiện bóng dáng của người đó, nhưng hắn mà dám lộ mặt thì ta sẽ nhận ra ngay.

- Tốt.

Tuyết Tàng Tà không mở mắt ra, tay nắn ngọc phật, hỏi:

- Thiên Cương, nghe nói đoạn thời gian trước Đại La Vương Tọa cứu Xích Hỏa từ tay ngươi? Có việc này không?

Mộ Thiên Cương hít sâu, tuy chuyện này đã qua một thời gian nhưng mỗi khi có người nhắc đến là gã sẽ bùng cháy lửa giận.

Tuyết Tàng Tà nói:

- Ngươi đừng quá để bụng, Đại La Vương Tọa dù sao là vương tọa, ngươi không đánh lại hắn cũng không có gì, nhưng...

Tuyết Tàng Tà tạm dừng giây lát, nói:

- Đại La Vương Tọa dám cứu Xích Hỏa từ tay ngươi không chỉ xem thường Vĩnh Hằng Quốc Độ chúng ta, cũng là hành động khiêu khích. Bên trên đã có lệnh, xếp Đại La Vương Tọa vào tội phạm truy nã Vĩnh Hằng Quốc Độ, sau này người nào có liên quan Đại La Vương Tọa đều giết không tha.

Tuyết Tàng Tà hỏi tiếp:

- Từ, người mấy tháng trước đánh bị thương Hiên Vũ trong Quảng Lăng thành có tin tức chưa?

Phong Từ, thủ lĩnh trong tử tự dòng chính Như Ý Phong gia, cũng là thống lĩnh Vĩnh Hằng Quốc Độ, địa vị, thân phận ngang ngửa Mộ Thiên Cương.

Phong Từ trả lời:

- Ta vận dụng tất cả mọi người đi tìm người đó một năm nhưng không được tin tức gì.

Tuyết Tàng Tà kêu Phong Hiên Vũ lại, hỏi:

- Nghe nói người đó là duyên kiếp trước mà Bà Sa tiểu thư vất vả tìm kiếm, việc này là thật hay giả? Ngươi xác nhận không?

Phong Hiên Vũ tức Như Ý tiểu vương gia, nhưng trong Vĩnh Hằng Quốc Độ có quá nhiều tiểu vương gia. Thân phận của Phong Hiên Vũ có lẽ rất cao quý trước đám quý công tử, Hành Giả bình thường, nhưng trước mặt thống lĩnh Phong Từ, Mộ Thiên Cương thì không là gì, càng không nói đến Tuyết Tàng Tà là người khiến Phong Từ cung kính ba phần.

Phong Hiên Vũ không dám thở mạnh, trả lời:

- Hôm đó trong thọ yến vạn năm của Ngọc Hoành ta chính mắt thấy Bà Sa tiểu thư nói Trần Tiểu Nhị là duyên kiếp trước mà tiểu thư vất vả tìm kiếm từ lâu.

Tuyết Tàng Tà cười bí hiểm:

- A, duyên kiếp trước của Bà Sa tiểu thư...

Mọi người nhìn ra nụ cười kia tràn ngập khinh thường và tức giận. Ai cũng biết trong Vĩnh Hằng Quốc Độ có nhiều người mến mộ Bà Sa tiểu thư, Tuyết Tàng Tà nằm trong số đó.

Giây lát sau Tuyết Tàng Tà mở mắt ra, đó là đôi mắt xanh kỳ lạ, như vòng xoáy làm mọi người không dám nhìn thẳng.

Tuyết Tàng Tà ngửa đầu nhìn Nữ Vu nương nương trong ánh sáng bí ẩn phương xa, lẩm bẩm:

- Năm nay thật là rối ren với Vĩnh Hằng Quốc Độ chúng ta. Một duyên kiếp trước của Bà Sa tiểu thư, một người bí ẩn áo tím, một Đại La Vương Tọa tọa, ha ha...

Chợt cơ mặt Tuyết Tàng Tà cứng lại, khẽ kêu. Đám người Mộ Thiên Cương, Phong Từ đang định hỏi có chuyện gì chợt cũng phát hiện điều lạ. Bọn họ nhìn trong không trung, một tiếng gầm nổ vang. Thanh âm đinh tai nhức óc như tiếng dã thú rống, chấn mọi người kinh hoàng.

- Có chuyện gì?

- Thanh âm gì vậy?

- Tiếng này nghe giống Thanh Xích Hoa Ngô công.

- Cái gì? Thanh Xích Hoa Ngô công? Ngươi đừng làm ta sợ, tại sao chỗ này xuất hiện Thanh Xích Hoa Ngô công?

Nghe Thanh Xích Hoa Ngô công thì nhiều Hành Giả hoảng loan. Ai lăn lộn trong vô tận hải sao không biết danh tiếng Thanh Xích Hoa Ngô công. Đó là một loại hư không thú cực kỳ hung tàn, móng vuốt sắc bén dễ dàng xé nát tiên thiên Hành Giả, chân nhân gặp nó cũng co giò chạy. Nghe nói dính phải chất độc của Thanh Xích Hoa Ngô công thì chết chắc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.