Trên bầu trời, Vân Đoan thái tử ngồi trên ngai vàng nghiêm túc nói:
- Nhưng ta thì thiếu kiên nhẫn.
- A?
Vân Phi Dương mỉm cười hỏi:
- Không biết thái tử điện hạ có ý gì?
- Nếu bọn họ không chịu ra tay thì ta đành làm thay.
Vân Đoan thái tử nhìn hướng tây, nói:
- Mộ Vân Không,ta lệnh cho ngươi đi ra nhận Vân Đoan thẩm phán!
Khi Vân Đoan thái tử cất tiếng nói, thánh ca lảnh lót, uy danh mênh mông như sấm nổ, hùng hồn vô biên.
Giọng Vân Đoan thái tử trầm xuống:
- Đi ra nhận thẩm phán!
Vù vù vù vù vù!
Trên bầu trời xuất hiện một Thẩm phán chi nguyên, ánh sáng thẩm phán lấp lánh. Một Vân Đoan thẩm phán khủng bố giáng xuống.
Ầm ầm đùng đùng!
Khi Vân Đoan thẩm phán giáng xuống thánh ca cao vút, đám mây phía chân trời như làn khói xẹt nhanh qua, thiên nhiên xao động.
- Vân Đoan không biết trời cao đất rộng. Thẩm phán nho nhỏ sao làm gì được Mộ Vân Không ta?
Vù vù vù vù vù!
Mộ Vân Không xuất hiện, đất đai run rẩy phát ra tiếng rền rỉ. Quanh thân Mộ Vân Không lấp lánh ánh sáng màu nâu, một tay gã nâng Vân Đoan thẩm phán dâm thẳng lên trời. Mộ Vân Không rống to.
Bùm!
Vân Đoan thẩm phán bị chấn tan nát, Thẩm phán chi nguyên trên bầu trời cũng bị chấn vặn vẹo mơ hồ.
Mộ Vân Không đúng là người vấn đỉnh địa chi vương tọa, lực lượng siêu cường đại.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3232182/chuong-1132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.