Tịch Nhược Trần nhìn Văn Thiên Thu, nói:
- Trung Ương học phủ quyết tâm rất lớn, ta thật tò mò người có thể chủ đạo Nhân Thư tái tạo là thần thánh phương nào.
Gia Cát Thiên Biên xen lời:
- Có thể chủ đạo Nhân Thư tái tạo chỉ có một loại người.
Tịch Nhược Trần hỏi:
- A? Thiên Biên huynh biết?
Gia Cát Thiên Biên không trả lời Tịch Nhược Trần:
- Ta đã đánh giá thấp Trung Ương học phủ.
Gia Cát Thiên Biên đứng dậy rời đi, buông tiếng thở dài:
- Không ngờ sau lưng Trung Ương học phủ che giấu một tồn tại cổ xưa. Văn trưởng lão, không biết ta nói có đúng không?
Thấy Gia Cát Thiên Biên ra vẻ cao sâu khó dò, Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt buông lời châm biếm:
- Gia Cát Thiên Biên, làm bộ làm tịch cao sâu khỉ gì?
- Giả bộ như mình hay lắm!
Thập Nhị Nhân Kiệt không biết Văn Thiên Thu mặt ngoài cười tủm tỉm nhưng trong lòng dậy sóng. Bởi vì Gia Cát Thiên Biên nói câu tồn tại cổ xưa đụng chạm bí mật sâu nhất trong lòng Văn Thiên Thu.
Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên lần lượt rời đi, những người khác lục tục ra đi. Trần Lạc, Lãnh Cốc, Ngạo Phong, Tần Phấn cũng đi.
Giữa trưa, mặt trời nóng cháy.
Các học viên Trung Ương học phủ chưa tản ra, bọn họ túm tụm bàn tán lý do lần này phong vân tế hội. Các bá chủ vương tọa, hoàng tộc Vân Đoan, các nữ thần nối gót xuất hiện, học viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3232147/chuong-1097.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.