Thế nhân đều biết người thường tu hành cảnh giới thứ nhất là mở ra bảy linh mạch trong cơ thể. Chỉ khi mở hết bảy linh mạch mới bước tiếp vào cảnh giới mới. Trong cảnh giới thứ nhất, chỉ một số kỳ tài mới mở ra vận mệnh linh mạch thứ tám, đại địa linh mạch thứ chín, thiên chi linh mạch thứ mười.
Trong nhiều quyển sách ghi chép thiên địa sơ khai, ban đầu nhân loại không biết cảm ơn, đắc tội thiên địa nên bị trừng phạt. Trời phạt một cái, đất phạt một cái, mệnh phạt một cái.
Trước kia Trần Lạc cứ nghĩ câu chuyện này là hù người, giờ mới biết lịch sử nói đúng. Trong ký ức Nhân Thư, Trần Lạc không chỉ hiểu lịch sử thật sự của nhân tộc, cũng hiểu về các thần thoại cổ xưa. Mặc dù ký ức Nhân Thư mơ hồ, không nối liền nhưng Trần Lạc dựa vào những mảnh nhỏ ký ức đoán được đại khái.
Chẳng qua là thiên địa sơ khai, sinh ra nhiều nguyên linh hỗn độn, tức là sinh linh thứ nhất trong vũ trụ, tộc Bàn Cổ.
Những tộc nhân Bàn Cổ mỗi người siêu oách, ngáp một cái có thể hủy diệt thế giới, phun nước miếng xóa sổ mọi thứ. Sau này tộc nhân Bàn Cổ mâu thuẫn với nhau, một phần tách ra sáng lập thần tộc chấp chưởng trời, một phần khác sáng lập ma tộc chấp chưởng đại địa, một phần tộc nhân Bàn Cổ giữ trung lập.
Trần Lạc không biết ai sáng tạo ra tộc nhân Bàn Cổ, hắn cũng không biết tộc nhân Bàn Cổ nào sáng tạo ma tộc, nhưng trong ký ức Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3232144/chuong-1094.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.