Tần Phấn lắc đầu, nói:
- Các người không biết, nhân linh quả là trân phẩm trong trân phẩm. Tám trăm mười một năm nở hoa, tám ngàn một trăm mười một năm kết trái, mỗi lần chỉ có tám mươi mốt trái, vô cùng quý giá, chỉ gặp chứ không thể cầu. Trong đại vũ trụ vô tận hải có một số lão quai vật sống mấy vạn năm, mười vạn năm chưa chắc từng thấy nhân linh quả, hiện tại Trung Ương học phủ phát cho mỗi người một trái thì đúng là kỳ.
Không chỉ Trần Lạc, Lãnh Cốc, Tần Phấn, Ngạo Phong thấy kỳ, đám bá chủ vương tọa, hoàng tộc Vân Đoan cũng rất khó hiểu.
Mạc Vấn Thiên đứng lên nói:
- Cho các lão tổ Trung Ương nội các biết, Mạc Vấn Thiên ta hôm nay đến đây chỉ vì xem Nhân Thư tái tạo, ta không có hứng thú với chuyện khác. Mấy thứ đồ bỏ này các ngươi giữ lại cho chó ăn đi!
Mạc Vấn Thiên dứt lời vung tay lên ném nhân linh quả phần mình đi.
Đám người có mặt dù là bá chủ vương tọa hay hoàng tộc Vân Đoan, có thể nói mỗi người đều có bối cảnh, thân phận đặc biệt. Mọi người không biết Trung Ương học phủ có mưu đồ gì nhưng không ai có thể phủ nhận giá trị của nhân linh quả. Thấy Mạc Vấn Thiên ném nhân linh quả ra ngoài làm mọi người bất ngờ. Những người khác chỉ bất ngờ, còn Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt thì khó chịu, ai nấy biến sắc mặt trừng Mạc Vấn Thiên.
Lưu Sa xúc động mắng to:
- Mạc Vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3232142/chuong-1092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.