🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Chỉ có Chúc Long sơn của Lãnh Nhị gia là Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt không dám đụng vào, chẳng những không dám làm gì mà còn liên tục khoan dung Lãnh Nhị gia thu nhận đám giặc cỏ đạo tặc.

- Có người nói Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt không dám đụng Lãnh Cốc vì bọn họ sợ ba huynh đệ kết nghĩa của hắn, đặc biệt trận chiến Lạc gia.

- Mới đầu những tin đồn này không ảnh hưởng gì đến Thập Nhị Nhân Kiệt, dù sao mọi người có mặt đều thấy Thập Nhị Nhân Kiệt là loại người gì.

- Tuy mỗi người có lực lượng như thần nhưng không cậy tài khinh người, cũng chưa từng trong mắt không người, càng không vô pháp vô thiên. Thập Nhị Nhân Kiệt có tấm lòng hiệp nghĩa, làm chuyện chính nghĩa, trừ ma vệ đạo, được tiếng là người bảo vệ thế giới.

- Nhưng tin đồn luôn không chịu nổi thời gian, ngày lâu đừng nói Thập Nhị Nhân Kiệt không là thần thật sự, dù có là thần cũng không chấp nhận được tin đồn như vậy. Thế là Lưu Sa đầu tiên mất kiên nhẫn, tuyên bố cho Lãnh Nhị gia một tháng, nếu sau một tháng không giải tán Độc Lập Vinh Diệu Đoàn thì Lưu Sa sẽ đích thân san bằng Chúc Long sơn.

Người kia gật gù:

- Hóa ra là vậy. Nói đến thì Thập Nhị Nhân Kiệt đòi nhổ bỏ Chúc Long sơn cũng chính xác. Đám người này không phải hạng người tốt gì, dù hiện tại cải tà quy chính nhưng có câu nói rất đúng, chó không đổi được thói ăn phân. Thời gian lâu, bọn họ sẽ làm về nghề cũ. Lãnh Nhị gia thu nhận bọn họ là nuôi cọp gây họa, chẳng bằng nhân lúc còn sớm xóa sạch bọn họ.

Người đó bảo:

- Nói vậy cũng không đúng. Tuy đám người Chúc Long sơn danh tiếng không tốt nhưng chưa từng làm chuyện thiếu đạo đức gì. Có lẽ một số người vào nhà cướp của nhưng không phải tất cả. Huống chi mọi người đều biết Vinh Diệu Giả là nghề gì, không thể tránh khỏi tranh giành.

- Ài, theo ta thấy Thập Nhị Nhân Kiệt làm quá đáng. Bọn họ hành hiệp trượng nghĩa không sai, trừ ma vệ đạo cũng không sai, bảo vệ an ninh thế giới cũng đúng. Nhưng giữa Vinh Diệu Giả tranh giành tài nguyên mà Thập Nhị Nhân Kiệt cũng nhúng tay vào. Trong đám người Chúc Long sơn có nhiều người bị chụp mũ đạo tặc.

- Cái danh Thập Nhị Nhân Kiệt hành hiệp chính nghĩa không sai, nhưng bây giờ danh chính nghĩa đó đã bị bọn họ thực hiện thành một loại pháp tắc, điều này hoàn toàn trái với ý nghĩa thật sự của hai chữ chính nghĩa.

- Chính nghĩa hay không chẳng quan trọng, nói thẳng ra là Thập Nhị Nhân Kiệt đã không chấp nhận được Lãnh Nhị gia thần thông. Bọn họ phải trừ bỏ Chúc Long sơn của Lãnh Nhị gia, xóa sạch tai họa ngầm cho trật tự thế giới, cũng vì bảo vệ hình tượng sáng sủa của mình, càng vì chứng minh bọn họ không sợ Lạc gia nên mãi không đụng vào Lãnh Cốc.

Từng ngày qua đi,các bằng hữu trên khắp thế giới tụ tập càng nhiều trợ trận cho Lãnh Nhị gia. Đông người đến nỗi biến thành buổi phong vấn tế hội quy mô lớn. Ngày cuối cùng thời hạn một tháng, khi mọi người thảo luạn Thập Nhị Nhân Kiệt có xuất hiện thật không thì trên bầu trời vang tiếng sấm dậy.

- Thời hạn một tháng đã đến! Lãnh Cốc, ngươi xác định muốn giãy dụa vô ích sao?

Giữa hư không xuất hiện một người, một nam nhân, một nam nhân giống như thần. Nam nhân đứng trên bầu trời, mọi người cảm giác sức sống vô cùng tận từ người gã. Đặc biệt nhân tức mênh mông như biển khiến người kính sợ.

Mọi người biết nam nhân này, một trong Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt, Lưu Sa.

Mỗi người trong Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt đều có thần thoại truyền kỳ không tầm thường, Lưu Sa cũng vậy. Phớt lờ Vân Đoan thánh quang thẩm phán, xóa sổ ngàn vạn Tài Quyết Giả, trong vòng một ngày đồ diệt vu sư tà ác nhiều vô số kể của hắc ám vực. Đặc biệt mấy năm trước Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt hợp sức san bằng Mê Vụ sâm lâm, Lưu Sa biểu hiện rất bắt mắt. Nhiều người chính mắt thấy Lưu Sa đánh ra một đấm nhật nguyệt tinh tụ tập đánh chết hắc ám ma vật núp trong Mê Vụ sâm lâm mấy ngàn năm, nghe đồn đến từ trường đao thâm uyên.

Mỗi năm đều có thần tượng thiên kiêu mọi người chú ý.

Hai mươi năm trước thần tượng thiêu kiêu mọi người tôn sùng là nghịch thiên Lạc gia.

Mười năm trước thần tượng thiêu kiêu là tám vị vương giả vấn đỉnh vương tọa thần thoại.

Giờ phút này, thần tượng thiêu kiêu là Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt.

Người hiện đứng trên bầu trời không chỉ là thần tượng thiêu kiêu, còn là hóa thân chính ganhĩ trong phương thế giới này, một trong Thập Nhị Nhân Kiệt người thủ hộ thế giới, Lưu Sa.

Khi Lưu Sa xuất hiện, đám người tụ tập gần Chúc Long sơn chộn rộn xôn xao. Mấy trăm người lao ra khỏi Chúc Long sơn, người đi đầu tóc xõa tung, vạch ngực áo, bộ dáng lôi thôi. Mọi người biết đây là đại danh đỉnh đỉnh Lãnh Cốc, Lãnh Nhị gia, chữ nghĩa đi đầu. Đám người đứng bên cạnh Lãnh Cốc cũng nổi tiếng lừng lẫy trong thế giới.

Người Lãnh Cốc đầy mùi rượu, có vẻ gã vừa nhậu xong.

Lãnh Cốc nhìn Lưu Sa, ngoác mồm liếm môi cười hỏi:

- Sao chỉ có một mình ngươi? Mười một người khác đâu?

- Xử đám ô hợp các ngươi chỉ cần một mình Lưu Sa ta đã đủ.

Vẻ mặt của Lưu Sa không ngông cuồng, kiêu căng, chỉ có ung dung và bình tĩnh, tựa như giọng điệu bình thản của gã kể ra sự thật. Lưu Sa nói thật, vì mọi người biết gã có bản lĩnh, có tư cách nói câu này. Rất nhiều người đến giúp Lãnh Nhị gia, không thiếu cao thủ tu vi cường đại, nhưng mọi người biết tất cả không đánh lại Lưu Sa. Nếu Lưu Sa muốn, gã dư sức giết hết đám người tại đây, đối với gã chỉ là vấn đề thời gian.

Lãnh Cốc không thể phủ nhận điều này, nhưng bộ dáng của gã không có vẻ gì là lo sợ, quan tâm. Lãnh Cốc xách vò rượu nốc ừng ực.

Lãnh Cốc không nói chuyện, có người đứng bên cạnh gã không nhịn được hét lên:

- Lưu Sa, ngươi dựa vào cái gì bắt chúng ta giải tán Độc Lập Vinh Diệu Đoàn?

- Đúng vậy. Ngươi dựa vào cái gì? Từ khi chúng ta đến Chúc Long sơn không còn làm chuyện gì trái pháp luật, chưa từng chọc vào ai, không làm chuyện thiếu đạo đức, ngươi dựa vào cái gì bắt chúng ta giải tán?

- Đừng nói hiện tại không làm, trước kia cũng chưa làm chuyện thiếu đạo đức! Các lão tử lúc trước là Vinh Diệu Giả, đương nhiên sẽ tranh giành tài nguyên, khi đánh nhau khó tránh khỏi ra ngoài ý muốn, vậy mà các ngươi vô duyên vô cớ chụp mũ giặc cỏ đạo tặc! Bà nội nó, Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt các ngươi lo rộng quá vậy?

Từ khi Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt xuất hiện đánh chạy Vân Đoan, đồ diệt hắc ám vực đô, san bằng Mê Vụ sâm lâm, hang ổ một số đạo tặc giặc cỏ cũng bị bọn họ nhổ sạch, khiến thế giới trở nên bình an, hòa bình, đây đúng là việc tốt, chuyện siêu tốt trước giờ chưa từng có.

Nhưng cũng có người oán hận Thập Nhị Nhân Kiệt, các nơi trên thế giới rất nhiều người ghét Thập Nhị Nhân Kiệt. Bởi vì mọi người phát hiện Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt lo quá rộng, điều nên lo bọn họ lo, điều không nên lo bọn họ cũng nhúng tay vào. Các Vinh Diệu đoàn cướp giật tài nguyên, ma sát, hay cãi lộn rồi đánh nhau cũng bị bọn họ sai Huyền Hoàng quân đoàn đi trấn áp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.