🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Quả nhiên khi Bạch Phiêu Phiêu nhắc đến Trần Lạc, biểu tình của Ngự Nương trở nên phức tạp. Có bi thương, bất đắc dĩ, càng nhiều cảm xúc phức tạp Ngự Nương không biết tên.

Thấy cảm xúc Ngự Nương thay đổi, Bạch Phiêu Phiêu vội đổi đề tài:

- Ngự Nương nói xem nhóm Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên khi ấy sẽ có mặt tranh cướp Nhân Linh chi thư sao?

Ngự Nương không chìm trong bi thương cái tên Trần Lạc đem lại cho nàng, vừa nhấm nháp rượu ngon vưa nói:

- Mấy người kia ai nấy là thành tựu vấn đỉnh vương tọa thần thoại trong ghi chép Các Thế Kỷ. Sau khi nhân quả mở ra thì cả đám mất tích, một là vì quen thuộc vương tọa, nắm giữ lực lượng của nó. Hai đương nhiên là vì chuẩn bị Nhân Linh chi thư sắp ra đời.

- Vân Đoan thì sao? Tình huống hiện tại như thế nào? Các cao thủ Vân Đoan chết gần hết đúng không? Chỉ còn lại thái tử điện hạ và ba vị hoàng tử, ba bá chủ Vân Đoan, một Vân Đoan tiểu vương gia chẳng biết từ đâu nhảy ra.

- Tình huống Vân Đoan không đơn giản như ngươi nghĩ. Vân Đoan thái tử, ba vị hoàng tử, ba bá chủ lợi hại hơn ngươi nghĩ nhiều. Đặc biệt lực lượng của căn nguyên thế giới vượt xa dự đoán của ngươi. Ngày nào Vân Đoan còn nắm giữ căn nguyên thế giới thì ngày đó là người thống trị tuyệt đối phương thế giới này, không ai có thể lay động Vân Đoan.

- Thật không? Dường như lực lượng căn nguyên thế giới không có gì lợi hại. Sau khi nhân quả mở ra, ngươi cũng thấy nhóm Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên không thèm nhìn thánh quang thẩm phán.

- Thẩm phán chỉ là thẩm phán, một loại pháp tắc thế giới. Lực lượng thật sự của căn nguyên thế giới là thứ mà mọi người không bao giờ tưởng tượng được.

Ngự Nương chợt nhớ điều gì:

- Hơn nữa trước đó vài ngày ta nhận được tin mấy năm trước Vân Đoan thái tử, hoàng tử và ba bá chủ vì giành căn nguyên thế giới nên đánh nhau ngươi chết ta sống. Tuy nhiên bây giờ bọn họ cùng chung ý kiến, không biết đang âm mưu cái gì.

Bạch Phiêu Phiêu nói:

- Dù vậy thì sao? Trung Ương học phủ vốn không sợ Vân Đoan, hiện tại bồi dưỡng ra Thập Nhị Nhân Kiệt như rồng mọc cánh, rất lợi hại. Mỗi nhân kiệt như thần, thần thông quảng đại. Ngự Nương, ngươi không biết, đoạn thời gian trước ta luôn bám dính Bạch Kiếm, tiểu tử này đúng là siêu lợi hại. Đừng nói một chiêu, giờ ta đứng trước mặt hắn là đã run rẩy, nhân tức mênh mkông từ người hắn quá khủng.

Bạch Phiêu Phiêu than thở:

- Ngẫm lại đôi khi vận mệnh thật bất công. Bạch Kiếm là đường đệ của ta, mười mấy năm trước chỉ là đứa nhóc, luôn chạy theo sau lưng ta đòi kẹo, ta kêu đi đông là hắn không dám đi tây. Giờ thì sao? Đường tỷ như ta không đánh lại một móng tay của hắn, rất tổn thương tự tôn, không có chút mặt mũi đường tỷ.

- Phiêu Phiêu, ngươi đừng như vậy.

Ngự Nương an ủi:

- Trung Ương học phủ bồi dưỡng ra Thập Nhị Nhân Kiệt, bao gồm Bạch Kiếm đường đệ của ngươi, thân thể và linh hồn của bọn họ đều nhận nhân linh tịnh hóa, sớm không phải người thường. Mỗi tấc da thịt, mỗi khiếu huyệt, mỗi giọt máu của bọn họ đều chứa nhân tức bao la. Mười hai người hoàn toàn xứng đáng là nhân kiệt.

- Nhân Linh chi thư thật sự mạnh đến vậy sao? Khiến một người trong hơn mười năm ngắn ngủi trở nên kinh khủng như vậy?

Ngự Nương nói:

- Nhân Thư và Thiên Thư, Địa Thư được gọi là ba kỳ thư, ngươi nói xem nó làm sao không mạnh được?

- Thiên Thư chúa tể trên trời, Địa Thư chúa tể mặt đất, Nhân Thư chúa tể chúng sinh. Trong Nhân Linh chi thư không chỉ ghi chép lịch sử hoàn chỉnh nhất của nhân tộc, cũng ghi lại áo nghĩa nhân tộc thật sự, ghi lại pháp tắc nhân tộc. Nếu ai có được quyển sách này là có thể chúa tể chúng sinh.

Ngự Nương khẽ thở dài:

- Sợ là vì Nhân Thư xuất hiện trong phương thế giới này mới khiến thế giới hỗn loạn như bây giờ.

Bạch Phiêu Phiêu đồng ý:

- Thì đó, đôi khi ta có ảo giác rằng ta và một đám thần sống chung trong một thế giới.

- Không nói đến Vân Đoan chúa tể căn nguyên thế giới, cái gì nhân vương, cái gì thiên tử đế vương, cái gì thiên vương, cái gì đế vương, cái gì Minh vương, cái gì ma vương, thiên sứ truyền thừa thần tộc cổ xưa, Hoàng Tuyền Tu La thần tộc cổ xưa, Anh Tử phượng hoàng thần tộc cổ xưa, rối bòng bong hết lên.

- Lại còn Trần Lạc trận chiến đơn giản, dễ dàng như ăn cơm bữa.

- Ta luôn không hiểu, rốt cuộc là số các ngươi quá tốt hay ta không may mắn? Nếu các ngươi là thần vậy làm ơn đừng giành ăn với người phàm trần chúng ta được không?

Nói đến trong phương thế giới này ai muốn khóc, ai đáng thương nhất thì đó là Lãnh Cốc, Bạch Phiêu Phiêu. Lãnh Cốc mếu vì ba huynh đệ kết nghĩa của gã ai nấy đều đặc biệt. Một nghịch thiên Lạc gia, hai người khác là Minh Vương, Ma Vương trong vấn đỉnh vương tọa thần thoại.

Bạch Phiêu Phiêu bi thương vì bằng hữu thân thiết như tỷ muội tuy không trận chiến, không vấn đỉnh vương tọa thần thoại nhưng ai nấy đén từ thần tộc truyền thừa cổ xưa. Tỷ muội tốt nhất Hạ Mạt có lẽ không truyền thừa thần tộc cổ xưa, nhưng Bạch Phiêu Phiêu biết lai lịch của Hạ Mạt không kém gì Tiết Thường Uyển, Lạc Anh. Mỗi mình Bạch Phiêu Phiêu là chẳng có gì, thậm chí không là người launa hồi chuyển thế.

Bạch Phiêu Phiêu vô cùng đau trứng, dù nàng không có trứng mà đau nhưng vẫn thấy nhè nhẹ bi thương.

May mà cá tính Bạch Phiêu Phiêu rộng rãi, nhiều chuyện không để bụng. Bạch Phiêu Phiêu thường xuyên ở chung với đám bằng hữu thân thiết phi nhân loại, gặp kích thích dồn dập như sóng triều riết rồi thói quen.

- Ngự Nương, ta có một vấn đề nghĩ mãi không ra, ngươi nói xem tại sao Nhân Thư ra đời trong Trung Ương học phủ?

Ngự Nương nhẹ nhàng nói:

- Vấn đề này dính líu rất nhiều, rất phức tạp, ta cũng không nghĩ ra ngay được.

- Nhưng có một điều chắc chắn rằng thật lâu trước kia Trung Ương học phủ đã biết Nhân Thư sẽ ra đời trong học phủ. Thời gian qua lâu, rất lâu, lâu đến nỗi chỉ có Trung Ương học phủ mới biết.

- Trung Ương học phủ biết không lâu sau sẽ có người đến tranh cướp Nhân Linh chi thư, nên từ thật lâu trước kia đã bắt ay vào chuẩn bị. Tin tưởng Thập Nhị Nhân Kiệt chỉ là một góc bảo vệ Nhân Thư.

Bạch Phiêu Phiêu kinh ngạc hỏi:

- Ý của ngươi là Trung Ương học phủ sớm đoán được có người sẽ cướp Nhân Thư nên từ lâu đã lên kế hoạch, bồi dưỡng Thập Nhị Nhân Kiệt là một trong số nước cờ đó đúng không? Chẳng lẽ trừ Thập Nhị Nhân Kiệt ra Trung Ương học phủ còn có thủ đoạn lớn gì sao?

- Ha ha ha.

Ngự Nương mỉm cười nói:

- Nhân Thư dù gì là quyển sách pháp tắc chúa tể chúng sinh, dù không ra đời cũng sẽ dựng dục ra nhân linh. Những nhân linh này là tinh hoa thương sinh. Thần Cơ tháp trong Trung Ương học phủ chính là nhờ vào nhân linh sáng tạo ra. Dựa vào nhân linh này có thể bồi dưỡng ra nhiều tồn tại kỳ diệu, tuyệt đối không chỉ là Thập Nhị Nhân Kiệt.

- Nghe ngươi nói vậy thì Trung Ương học phủ đã chuẩn bị đầy đủ cho chuyện này. Lần này dù là Vân Đoan hay tám vị vấn đỉnh vương tọa thần thoại muốn cướp Nhân Thư cũng sẽ khó hơn lên trời đúng không?

- Chưa chắc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.