🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tư Đồ Mã Phi đi xa, Lý Lăng Thiên đứng một mình, lắc đầu cười, nụ cười bất đắc dĩ. Như Tư Đồ Mã Phi nói, nếu Lý Lăng Thiên tham gia thì Đại Thế Tử sẽ không bạc đãi gã, ít nhất gã có tư cách tham gia bí mật Nhân Quả chi thư, Lý Lăng Thiên không nghi ngờ gì điều này. Nếu kêu Lý Lăng Thiên đi thăm dò người khác thì gã sẽ đồng ý ngay, nếu đối phương là Trần Lạc thì gã từ chối ngay không cần nghĩ.

Lý Lăng Thiên tin tưởng Đại Thế Tử, Cửu Tước Tử có cách ứng đối, nhưng gã không dám mạo hiểm thử một lần, nguyên nhân rất đơn giản. Từng có người nói với Lý Lăng Thiên, mãi mãi đừng bao giờ vì chuyện gì đi trêu vào Trần Lạc, tuyệt đối đừng, dù hắn có giết chí người thân yêu nhất của ngươi cũng phải nhịn.

Người nói câu này với Lý Lăng Thiên là một nữ nhân tên Nữ Vu, gã luôn khắc ghi trong lòng.

Thời tiết Tiểu Phật Linh giới rất mát mẻ, nắng không quá gắt, gió không quá mạnh. Lý Lăng Thiên nhìn hư không, gã nhắm mắt lại thật sau mở mắt ra nhìn các ngôi miếu hơi thở cổ xưa.

Lý Lăng Thiên nhỏ giọng nói:

- Ngày mai Tiểu Phật Linh giới sẽ không còn cảnh cổ xưa tĩnh lặng như vậy nữa, sẽ không có thời tiết nhẹ nhàng như bây giờ...

Cùng lúc đó, trên một tòa sơn mạch hoang vu trong Tiểu Phật Linh giới. Một nam nhân mặc áo đỏ đứng trên đỉnh núi.

Nam nhân điển trai, đẹp nho nhã, đẹp lạnh lùng, đẹp chứa mùi máu. Đó là một trong thập vương thập tử, huyết tộc chi tử Tịch Nhược Trần. Một nam nhân khác đứng sau lưng Tịch Nhược Trần, là Hạ Hầu Kích, một người thượng cổ chuyển thế.

Hạ Hầu Kích không phải thượng cổ thiên vương chuyển thế, cũng không phải thượng cổ địa vương, nhưng có thể thành công luân hồi chuyển thế chứng minh gã là đại năng rất lợi hại trong thời đại thượng cổ.

Lần trước trong Tây Ách Vực, Hạ Hầu Kích thấy Tịch Nhược Trần lấy một chiếc nhẫn ra là gã quyết định đi theo Tịch Nhược Trần. Hạ Hầu Kích biết chiếc nhẫn kia thuộc về loại người nào.

Hạ Hầu Kích nhìn Tịch Nhược Trần đứng trên đỉnh núi, mở miệng nói:

- Mọi chuyện đúng như Tịch công tử dự đoán, Vân Đoan bắt đầu ra tay, một hơi giải quyết ba người. Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên, ngày mai chắc chắn sẽ đến lượt Trần Lạc. Bọn họ làm như vậy chắc vì cướp Nhân Quả chi thư dưới Nhân Quả Bi.

Tịch Nhược Trần không nói chuyện, gã cười tà.

Hạ Hầu Kích theo Tịch Nhược Trần chưa lâu nhưng gã nhìn thấu Tịch Nhược Trần không vui.

Hạ Hầu Kích hỏi:

- Tịch công tử, mọi chuyện đều đúng như Nhân Quả Bia mở ra dự đoán, vì sao người còn rầu rĩ?

- Vân Đoan bỏ qua ta, cũng xem thường ta.

- Chẳng lẽ đây không phải là điều chúng ta muốn sao? Nếu không lần này không chỉ nhằm vào ba người.

- Nói là vậy nhưng ta vẫn thấy khó chịu.

Tịch Nhược Trần chính chắn hơn mười năm trước nhiều, gã không còn ngông cuồng nữa. Giọng điẹu của Tịch Nhược Trần cũng vậy, dù tức giận nhưng không lộ ra.

Tịch Nhược Trần nói:

- Ta không thích cảm giác bị bỏ qua, cực kỳ ghét.

Hạ Hầu Kích lắc đầu, nói:

- Tịch công tử cố ý khiến Vân Đoan bỏ qua người, không cần lẩn quẩn trong lòng.

Tịch Nhược Trần hừ lạnh quát hướng khung trời:

- Hừ!

- Là ta cố ý cũng tốt, hay Vân Đoan xem thường cũng thế.

- Sau khi Nhân Quả Bia mở ra ta phải cho mọi người biết đến sự tồn tại của Tịch Nhược Trần! Vân Đoan có gan dám coi thường ta thì ta sẽ cho bọn họ biết hậu quả của việc coi thường Tịch Nhược Trần!

Hạ Hầu Kích khuyên:

- Tịch công tử, ta khuyên người nên làm việc điệu thấp, chắc lão nhân gia cũng dặn như vậy.

- Điệu thấp? Hừ, mười năm trước ta điệu thấp vì có Trần Lạc, mười năm sau ta điệu thấp vì có Nhân Vương Mạc Vấn Thiên. Giờ phút này, phân thân Mạc Vấn Thiên bị diệt, Gia Cát Thiên Biên nửa chết nửa sống, Trần Lạc cũng bị Vân Đoan xem là cái đinh trong mắt. Ta không muốn điệu thấp nữa, khi Nhân Quả Bia mở ra ta muốn cái tên Tịch Nhược Trần vang dội trong thiên địa!

- Mong Tịch Nhược Trần đặt việc lớn lên hàng đầu, mọi chuyện chờ Nhân Quả Bia mở ra rồi tính, đừng hành động thiếu suy nghĩ.

Hạ Hầu Kích ngẫm nghĩ, nói tiếp:

- Hơn nữa Vân Đoan không xuống tay với Tịch công tử lần này không có nghĩa là bọn họ bỏ qua. Vân Đoan xử Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên, Trần Lạc trước khi Nhân Quả Bia mở ra mở ra, vậy chắc bọn họ cũng sẽ đối phó với Tịch công tử khi Nhân Quả Bia mở ra.

Khi Hư Hoài Cốc công tử Vân Đoan dẫn hai Đại Nhật thế tử, ba vị Hạo Nguyệt Tước Tử đầu tiên diệt phân thân Mạc Vấn Thiên, lại đánh Gia Cát Thiên Biên bán sống bán chết, mọi người đều nghe Hư Hoài Cốc công tử cảnh cáo Trần Lạc hôm nay phải trả trái tim Hạ Tử Tây, nếu không sẽ tự gánh lấy hậu quả.

Rõ rành rành là uy hiếp.

Cũng là cảnh cáo, lời cảnh cáo đầy coi rẻ.

Câu uy hiếp và cảnh cáo này như lửa cháy lan tràn khắp Tiểu Phật Linh giới, đốt cháy những người từng nghe tiếng Lạc gia. Không khoa trương khi nói giờ này ngày này nhiều người vào Tiểu Phật Linh giới có một số thật sự vì Thiên Ngộ Bi, có người muốn góp vui. Nhưng rất nhiều thiếu niên, thiếu nữ muốn thấy nhất phong độ Lạc gia oai phong một cõi thế giới nhân gian.

Tiếc rằng bọn họ đến thế giới nhân gian lại nghe tin Ngạo Phong huynh đệ kết nghĩa Lạc gia bị đánh chỉ còn một hơi thở, Lạc gia thì giữ im lặng. Đám thiếu niên, thiếu nữ muốn thấy phong độ của Lạc gia vô cùng thất vọng. Bọn họ đoán truyền thuyết về Lạc gia có phải nói ngoa? Một số nghi ngờ toàn là xạo. Nhưng người cùng thời đại với Trần Lạc trải qua Táng Cổ Phong đều biết các trong truyền thuyết về Lạc gia không giả, nhưng bọn họ không hiểu tại sao Lạc gia giữ im lặng.

Có lẽ đúng như bên ngoài đồn, Lạc gia sống sót qua thẩm phán đều diệt nhưng tu vi đã bị phế hoàn toàn, dù không bị phế thì người đầy nguyên tội, không dám ra tay, nếu hành động sẽ bị thẩm phán. Cho nên Lạc gia giữ im lặng.

Nhưng có đúng vậy không?

Không biết, không ai biết.

Mọi người ôm hy vọng cuối cùng. Một số người hy vọng Lạc gia mau trả lại trái tim của Hạ Tử Tây, dù sao người Vân Đoan rất mạnh. Có người hy vọng Lạc gia đừng trả trái tim, vì điều đó đồng nghĩa với Lạc gia chẳng còn là Lạc gia nghịch thiên, vô pháp vô thiên, không kiêng nể gì của mười năm trước, có lẽ thật sự đã thành phế nhân.

Thời gian từ từ trôi qua, mọi người chờ đợi.

Một ngày trôi qua, không có tin tức gì.

Có người đoán Lạc gia đã rời khỏi Tiểu Phật Linh giới, có người nói Lạc gia không dám lộ mặt.

Tuy nhiên sáng sớm hôm sau, có một tin tức kích thích Tiểu Phật Linh giới. Nghe nói Ngạo Phong bị thương, Lạc gia và Tần Phấn luôn ở trong Thiên Niên trà trang chữa thương cho Ngạo Phong. Tin tức này là tôn nữ của Cổ trang chủ Thiên Niên trà trang, Cổ Ngư Nhi lộ ra. Ai là Cổ trang chủ, tôn nữ của Cổ trang chủ là ai thì ít người biết. Nghe tin này đám người đông nghìn nghịt trong Tiểu Phật Linh giới như ong vỡ tổ tuôn ra, bao vây Thiên Niên trà trang chật như nêm cối.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.