🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lệ Vô Danh uống cạn ly rượu, chớp mắt xuất hiện trước mặt Hoàng Phủ Đô Linh. Cừu Bành Thiên, Hắc Côn cũng hành động.

Chiến đấu bùng nổ.

Hắc Côn đối chiến với Hoàng Phủ Đô Linh, Cừu Bành Thiên đấu với Long Diệu, Lệ Vô Danh đánh với Lang Thiên.

Người người đều biết ba tuyệt đại thiên kiêu rất mạnh. Hoàng Phủ Đô Linh có đại địa linh hải, tinh thần chi hồn, âm dương linh tướng, ngũ thải tinh linh chân thân. Long Diệu có đại đạo kim thân, hỏa chi ấn ký, hỏa tinh linh chân thân, ba đại thức tỉnh nắm trong tay. Thành tựu của Lang Thiên siêu khủng. Cứ nghĩ ba vị tuyệt đại thiên kiêu có thể đánh bại ba Hạo Nguyệt Tước Tử, ít nhất có thể ức chế. Nhưng vài hiệp qua đi, mọi người hoảng sợ phát hiện ba Hạo Nguyệt Tước Tử đến từ Vân Đoan cường đại, đáng sợ hơn trong tưởng tượng. Lực lượng hạo nguyệt thật là đánh đâu thắng đó, khó thể lay động. Hoàng Phủ Đô Linh, Lang Thiên, Long Diệu không đánh lại nổi.

Ầm ầm ầm ầm ầm! Răng rắc!

Lực lượng hạo nguyệt của ba Hạo Nguyệt Tước Tử bộc phát. Thành tựu của Hoàng Phủ Đô Linh tan tác chết, Lang Thiên, Long Diệu cũng vậy. Ba người miệng mũi chảy máu vội vàng chạy trốn.

- Muốn trốn?

Hắc Côn, Cừu Bành Thiên, Lệ Vô Danh khinh thường cười rượt theo. Thoáng chốc chân trời lóe lên ánh sáng màu tím.

Khói tím từ hướng đông đến, Nhân Vương giáng lâm.

Nam nhân đầu đội tử kim quan, mặc tử la ngọc y, khuôn mặt điển trai, biểu tình nghiêm nghị. Nhân Vương Mạc Vấn Thiên đột ngột xuất hiện trên bầu trời, ánh sáng tím đầy trời tôn gã lên như vua trong cõi người từ trên trời giáng trần.

Thấy Nhân Vương Mạc Vấn Thiên, ba Hạo Nguyệt Tước Tử Lệ Vô Danh, Hắc Côn, Cừu Bành Thiên ngừng truy sát, biểu tình khinh thường biến mất. Nhưng chỉ không còn xem thường, trong mắt vẫn đọng lại niềm kiêu hãnh Hạo Nguyệt Tước Tử.

Hắc Côn dùng khăn tay lau khóe môi, cúi đầu trầm giọng nói:

- Chậc chậc, rốt cuộc đến một người ra ngô ra khoai.

- Nhân Vương Mạc Vấn Thiên? Ha ha ha.

Cừu Bành Thiên tiến lên trước một bước, quát to:

- Mạc Vấn Thiên, cuối cùng cũng dám ra mặt.

Ba vị Hạo Nguyệt Tước Tử cho rằng đa số người là con kiến. Lãnh Cốc, Hoàng Phủ Đô Linh, Lang Thiên, Long Diệu đều như vậy. Lần này ba Hạo Nguyệt Tước Tử không gọi Nhân Vương Mạc Vấn Thiên là con kiến, hiển nhiên bọn họ rất e ngại Mạc Vấn Thiên, chỉ e ngại chứ không đến mức sợ gì gã.

Nhân Vương Mạc Vấn Thiên là ai?

Trong phương thế giới này không ai không biết, danh tiếng của Mạc Vấn Thiên gần như không thua gì Lạc gia nghịch thiên mà đi. Lạc gia được gọi là cuồng đồ chói sáng nhất mười năm trước, Mạc Vấn Thiên là lão phu rực rỡ nhất sau vụ Táng Cổ Phong.

Nói thật ra nếu bình thường không ai muốn thấy Mạc Vấn Thiên, vì mọi người đều biết cá tính gã rất ngông cuồng, bá đạo, không tha cãi lời, máu lạnh vô tình. Nhân Vương Mạc Vấn Thiên giết người chưa bao giờ cần lý do.

Nhưng hiện tại ba Hạo Nguyệt Tước Tử dựng lôi đài, khiêu chiến ba mươi sáu thiên kiêu, Lãnh nhị gia đánh thua, ba tuyệt thế thiên kiêu Hoàng Phủ Đô Linh, Lang Thiên, Long Diệu đánh không lại, Nghịch Lang Gia bị giết mà Thượng Cổ Thiên Vương Thương Vô Tà không dám hó hé. Lạc gia được gọi là Thiên Vương lão Tử vô pháp vô thiên cũng không hành động gì. Lúc này mọi người trong thế giới nhân gian buộc phải có một lãnh tụ đánh bại ba Hạo Nguyệt Tước Tử Vân Đoan.

Hắc Côn hét lên:

- Mạc Vấn Thiên, Thượng Cổ Thiên Vương Thương Vô Tà còn không dám ra tay, ngươi dám xuất hiện?

Cừu Bành Thiên tiếp lời:

- Đừng nói Thương Vô Tà, ngay cả Trần Lạc vô pháp vô thiên cũng không dám làm gì.

Nhân Vương Mạc Vấn Thiên nói:

- Thiên vương hết thời, một kẻ thì bản thân khó giữ, sao xứng đánh đồng với ta?

Mọi người nghe hiểu. Mạc Vấn Thiên nói thiên vương hết thời ý chỉ Thương Vô Tà, kẻ bản thân khó giữ là Trần Lạc. Nhân Vương Mạc Vấn Thiên rất cuồng, luôn như vậy, cuồng không ai bì nổi, cũng cuồng chưa từng để Vân Đoan vào mắt.

Nhân Vương Mạc Vấn Thiên từ hư không đáp xuống, gã đứng trên lôi đài hờ hững nhìn Hắc Côn, Cừu Bành Thiên, Lệ Vô Danh.

Mạc Vấn Thiên nói:

- Ta biết các ngươi là người của Cửu Tước Tử, ta cũng biết mục đích các ngươi đến Tiểu Phật Linh giới. Giờ nhân lúc tâm tình của ta cũng tốt, cho các ngươi một cơ hội, lập tức rời đi Tiểu Phật Linh giới.

- A? Còn nếu chúng ta không đi thì sao?

Mạc Vấn Thiên gằn từng chữ:

- Giết - Không - Tha!

Hắc Côn nói:

- Mạc Vấn Thiên, ngươi quá nâng cao mình, chỉ dựa vào một phân thân mà dám càn rỡ trước mặt chúng ta, ngươi không biết chữ chết viết như thế nào sao?

Mọi người nghe xong mới biết Nhân Vương Mạc Vấn Thiên chỉ là phân thân.

- Mạc Vấn Thiên!

Cừu Bành Thiên quát to:

- Chỉ bằng vào ngươi?

Mạc Vấn Thiên không trả lời.

Vù vù vù vù vù!

Trên bầu trời Tiểu Phật Linh giới nở rộ ánh sáng tím, trông như thể tử hải gầm rống.

Nhân Vương Mạc Vấn Thiên ngửa đầu, nhắm mắt lại, lạnh nhạt nói:

- Chỉ bằng vào ta, Mạc Vấn Thiên.

Ầm!

Khí thế cường đại bùng nổ từ người Mạc Vấn Thiên, khí thế phô thiên cái địa làm đám người đông nghìn nghịt quanh lôi đài choáng váng mặt mày, quỳ lạy trên mặt đất.

Tử khí đông lai, Nhân Vương giáng lâm.

Vương giả bá thế, chúng sinh triều bái!

Đối diện bá thế vương giả của Mạc Vấn Thiên, không ai dám không quỳ lạy. Không, nói đúng hơn không phải không dám mà là loại thần phục, như con dân nhân loại thần phục vua trong cõi người. Đây là bản năng, không thể chống cự, không ngăn cản được.

Công nhận ba vị Hạo Nguyệt Tước Tử Vân Đoan thật mạnh, khi Nhân Vương Mạc Vấn Thiên bộc phát bá thế vương giả thì Cừu Bành Thiên, Hắc Côn, Lệ Vô Danh dốc sức sử dụng lực lượng hạo nguyệt. Ba cười tủm tỉm như ba vầng trăng, tuy còn đứng được nhưng chỉ đơn giản là đứng, trừ đứng ra bọn họ không làm được gì. Không chỉ thế, Hắc Côn, Cừu Bành Thiên, Lệ Vô Danh run cầm cập, ba người liếc nhau, không ngờ bá thế của Mạc Vấn Thiên mạnh mẽ như vậy, có thể lay động hạo nguyệt của bọn họ.

Mạc Vấn Thiên mở mắt ra, trầm giọng quát:

- Quỳ xuống!

Lực lượng hạo nguyệt trên người Hắc Côn, Cừu Bành Thiên, Lệ Vô Danh tan vỡ. Ba người bị chấn miệng mũi chảy máu, quỳ xuống đất.

Phương xa, Gia Cát Thiên Biên, Cố Diệp Thần, Vu lão đã thụt lùi ra sau ngay từ phú Mạc Vấn Thiên xuất hiện, nên bọn họ không bị bá thế của gã ảnh hưởng. Cố Diệp Thần nhìn Mạc Vấn Thiên chỉ dùng bá thế đã chấn Cừu Bành Thiên, Hắc Côn, Lệ Vô Danh miệng mũi chảy máu thì giật mình không nói nên lời.

Thật lâu sau Cố Diệp Thần nhỏ giọng nói:

- Trời ạ, Mạc Vấn Thiên quá lợi hại, đây mới chỉ là một phân thân, nếu là bản tôn còn khủng bố đến mức nào?

Vu lão nhíu chặt chân mày, cũng rất giật mình kêu lên:

- Vô Biên, ngươi có thấy là phân thân của Mạc Vấn Thiên giống như...

Gia Cát Thiên Biên lẩm bẩm:

- Đại Phạm Thiên, không ngờ hắn đã tu thành Đại Phạm Thiên.

Vu lão hít sâu, kích động nói:

- Quả nhiên là nó, Mạc Vấn Thiên thật sự tu luyện ra Đại Phạm Thiên vô thượng phân thân, trời, thật khó tin!

Cố Diệp Thần hỏi:

- Vu lão, cái gì là Đại Phạm Thiên vô thượng phân thân?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.